CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1246

Không để ý tới khuôn mặt từ tím bầm biến thành xanh trắng của Trịnh

Du, hắn vọt xoay người, xiêu xiêu vẹo vẹo đi ra ngoài, trong miệng nói lầm
bầm: "Ta muốn tìm A Khởi của ta. . . . ."

Hắn đi tới cửa, đưa tay dùng sức lôi kéo, nhưng làm sao kéo được? Cửa

đã bị khóa từ ngoài rồi.

Lan Lăng Vương vừa dùng sức kéo, vừa kêu lên: "Mở cửa, mở cửa. . . . .

." Hắn vừa gọi, vừa đánh cửa phòng, khi người bên ngoài vội vàng chạy
tới, kéo cửa phòng ra thì chỉ nghe phịch một tiếng, Lan Lăng Vương đã say
khướt trên mặt đất, ngủ bất tỉnh rồi.

Trịnh Du phất khăn lên, cất bước đi về phía Lan Lăng Vương.

Nàng ta đi thẳng tới bên cạnh Lan Lăng Vương

Cúi đầu, Trịnh Du không nhúc nhích nhìn Lan Lăng Vương, nhìn Lan

Lăng Vương dùđã say khướt nhưng miệng vẫn mơ hồ gọi tên Trương Khởi,
trong lúc bất chợt, hận khổ vô biên từ trong lòng dũng mãnh lao ra. Nàng ta
vọt xoay người, cầm mấy bình rượu hộp quà lên, ý vị ném về phía Lan
Lăng Vương nhưng nàng ta chưa ném, thì mấy tỳ nữ vú già trong vương
phủ đã vươn mình mà ra, đồng thời chắn trước người của Lan Lăng Vương.

Trong tiếng vỡ vụn "leng keng bang bang", Trịnh Du lại ngây dại. Nàng

ta từ từ xuôi hai tay xuống, vừa không nhúc nhích nhìn Lan Lăng Vương,
nước mắt y hệt trân châu vừa im lặng chảy xuống má. . . . . .

Một vú già tiến lên, cúi cúi người với Trịnh Du, kêu: "Vương phi, quận

vương say khướt rồi, phải xử trí như thế nào." Trong giọng nói mơ hồ mang
theo lo lắng, ý của bà ấy là, cần chuyển Lan Lăng Vương qua nơi khác ngủ
yên.

Nắm chặt năm ngón tay đến lòng bàn tay đau nhói, Trịnh Du rốt cuộc

bình tĩnh lại, nàng ta nhỏ giọng nói: "Đặt chàng ấy lên giường đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.