CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1257

Một ngày kia, nàng ngồi ở trong phòng chỉ ngồi ôm đầu gối, kinh ngạc

nhìn nhìn cây cối trụi lủi bên ngoài, còn hắn thì ở bên cạnh nàng.

. . . . . Thật ra thì hắn sớm nên nghĩ tới, trong một tháng này, nàng ấy

thật an tĩnh, quá an tĩnh. Dù rơi lệ, cũng chỉ có một mình yên tĩnh chảy

nước mắt. Ánh mắt của nàng ấy trống rỗng, trong ánh mắt nàng nhìn hắn
không có tiêu cự.

Việc mình muốn thành thân, khiến nàng ấy tuyệt vọng rồi?

Nghĩ đến hai chữ “tuyệt vọng”, Lan Lăng Vương lại cúi đầu cười.

Là hắn sai lầm rồi, hắn không biết nàng sẽ cứng rắn như vậy, không tin

nàng tình nguyện chết, cũng không nguyện ý cùng Trịnh Du chung phu. . . .
.Là hắn sai lầm rồi hắn nên phát hiện.

Lan Lăng Vương lại cúi đầu nở nụ cười.

Thủ lĩnh hộ vệ kia nghe tiếng cười của Quận Vương, trong lòng lại khó

chịu, hắn ta tình nguyện Quận Vương đánh mắng bọn họ một trận, dù giết
mấy người cũng tốt. Hắn ta thật sự không muốn nghe hắn cười như thế.

Tiếng cười kia thật là tuyệt vọng.

Cười cười, Lan Lăng Vương đưa tay che mặt của mình. Hắn nói nho

nhỏ:” Lương Thành.”

Lương Thành mau chóng tới trước, kêu:” Quận Vương”.

Lan Lăng Vương lại tựa như không có kêu hắn ta, hắn chỉ cười, âm

thanh từ sau bàn tay nhẹ nhàng truyền ra,” Ta lại một mình”.

Lời vừa nói ra, thủ lĩnh hộ vệ kia lập tức tiến lên, nghiêm túc khuyên

nhủ:” Uy danh của Quận Vương lan xa, lại là dòng họ hoàng thất, còn có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.