CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 127

mình.

Thật ra thì, nàng cũng biết, mời người trồng trọt mười mẫu đất, thì lương

thực nộp lên cho nàng, cũng chỉ có thể duy trì nàng và A Lục tiêu hao thôi,
nếu muốn nuôi thêm người làm thì còn chưa đủ.

Hai tờ văn khế này, thật là chỉ để cho nàng có phiến ngói che thân, có

khẩu phần lương thực vào bụng mà thôi. Nhưng Trương Khởi vẫn cảm thấy
rất vui vẻ, rất vui vẻ. Cho nên nàng cũng cảm kích Tiêu Mạc từ tận đáy
lòng.

Hai chủ tớ đắm chìm trong cảm xúc của từng người, đều vui vẻ cười,

thời gian cũng qua thật nhanh. Trong nháy mắt, ngày hôm sau đến.

Khóa thứ hai, là khóa của Viên giáo tập. Trương Khởi vừa vào học

đường, liền có người làm xách bàn nhỏ đặt ở trước mặt nàng.

Lúc đi học cũng không có ai khiêu khích Trương Khởi nữa. Sau khi yên

tĩnh qua hết nửa canh giờ thì buổi trưa lại đến.

Trương Khởi mới trở về phòng, liền nghe được một giọng nói thanh thúy

của tỳ nữ truyền đến, "Tiểu cô A Khởi có đó không? Chủ mẫu kêu ngươi."

Chủ mẫu muốn gặp nàng?

Trương Khởi đứng lên, thời gian này nàng dường như không có làm ra

chuyện xấu gì, vô duyên vô cớ, Trương Tiêu thị vốn nên quên mất mình sao
lại muốn gặp mình?

Phất tay ý bảo A Lục không cần để ý, Trương Khởi cầm lấy gương đồng,

chải tóc xuống dưới trán, miệng là cung kính lên tiếng: "Là Hà tỷ tỷ sao? A
Khởi đi ra ngoài ngay."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.