CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 128

Hà tỷ tỷ, là một tỳ nữ tầm thường trong sân Trương Tiêu thị. Thấy

Trương Khởi chưa thấy người đã nhận ra mình từ âm thanh. Huống chi,
Trương Khởi dù không được chào đón như thế nào, rốt cuộc vẫn là cô tử
chảy huyết mạch của Trương thị Kiến Khang. Một cô tử có thể tôn xưng
nàng là tỷ tỷ, tuy không có trên không có dưới, nhưng lại làm cho người ta
vui thích. Bất tri bất giác, Hà tỷ tỷ có một chút hảo cảm với Trương Khởi.

Trương Khởi đi ra.

Nhìn tỳ nữ mặt nhọn gầy mười sáu tuổi này, Trương Khởi cười ngọt

ngào, "Làm phiền tỷ tỷ, A Khởi theo ngươi đi." Hà tỷ tỷ thu hồi ánh mắt
quan sát nàng, mỉm cười nói: "Vậy đi thôi."

Hai người vừa đi, Trương Khởi vừa câu có câu không nói: "Hà tỷ tỷ, tại

sao mẫu thân gọi ta đến?" Nàng lo âu, "Cũng không biết ta có chịu phạt
không?"

Âm thanh của nàng mềm giòn dễ vỡ, trong giọng điệu lộ vẻ ngây thơ của

tiểu cô tử mười hai mười ba tuổi. Hà tỷ tỷ nhìn nàng một cái, không nhịn
được nói: "Hình như nhắc tới tỷ tỷ Trương Cẩm cyả ngươi. . . ."

Trương Cẩm?

Vì chuyện Trương Cẩm mà kêu mình làm gì? Chẳng lẽ là ngày hôm qua?

Khi Trương Khởi cúi đầu trầm tư thì hai người đã một trước một sau, đi

tới viện Trương Tiêu thị ở.

Trương Khởi chờ ở ngoài cửa thì đã có hai cô tử theo thứ tự lui khỏi. Hai

cô tử này nàng từng gặp trong học đường, các nàng là tỷ muội cùng cha với
nàng, nhưng khác Trương Cẩm, là cô tử thứ xuất thôi.

Hai ni cô thấy Trương Khởi chờ ở bên ngoài, kiêu căng nhấc cằm, con

mắt cũng không nhìn nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.