CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 129

Lúc này, bên trong truyền đến âm thanh của Trương Tiêu thị, "Vào đi."

"Vâng"

Trương Khởi cúi đầu, cẩn thận từng li từng tí bước vào.

Trương Tiêu thị đang nhìn nàng chằm chằm.

Cho đến khi Trương Khởi không dám thở mạnh đứng lại ở trước mặt

nàng, Trương Tiêu thị vẫn còn nhìn chằm chằm nàng.

Sau một hồi an tĩnh khó chịu, rốt cuộc Trương Tiêu thị mở miệng, "Nghe

nói ngươi rất quen Tiêu Mạc?"

Trương Khởi cả kinh, nàng ngạc nhiên ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn nói:

"Chủ mẫu nói là Tiêu Lang? Ngài ấy có thân phận cỡ nào, làm sao quen với
A Khởi được."

Lời của nàng nói xong rồi, Trương Tiêu thị cũng thật lâu không có lên

tiếng.

Khi Trương Khởi cúi đầu, không nhịn được muốn suy đoán tâm tư của

nàng thì âm thanh của Trương Tiêu thị truyền đến, "Tiểu cô tử này lá gan
không nhỏ, ngay trước chủ mẫu cũng dám nói bậy?" Nói xong lời cuối
cùng, đã đề cao âm thanh, vẻ mặt lạnh lùng!

Phịch một tiếng, Trương Khởi quỳ trên mặt đất. Khuôn mặt nhỏ nhắn

của nàng trắng bệch, hốt hoảng nói: "Không phải vậy, không phải vậy." Lắc
đầu liên tục, nước mắt của Trương Khởi rơi xuống, "A Khởi chỉ nói hai câu
với Tiêu Lang. . . . địa vị tướng mạo của A Khởi như vậy, nào có có thể
khiến Tiêu Lang kính trọng vài phần? Ngài ấy nói vài lời với A Khởi là do
ngài ấy tốt bụng thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.