CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1300

Trương Khởi ừ một tiếng, khéo léo đi theo phía sau hắn. chưa đi được

một bước, Tô Uy đã vươn tay đỡ nàng. Trương Khởi khẽ cười nói: “Không
cần, ta lại không bệnh không đau.”

“Nhưng ta luôn không yên lòng.” Mỉm cười nói ra những lời này, chuyển

qua dắt Trương KHởi, sau khi dẫn nàng tới trên giường ngồi xuống, hắn
liền nhấc bình trà, vừa rót một chung cho Trương Khởi và mình, vừa nói:
“Người của Tiêu Mạc xuất hiện ở Bắc Hàng Châu rồi.”

Trương Khởi đang cúi đầu uống trà, nghe vậy chung trà trong tay nhoáng

một cái, vài giọt nước trà bắn tung tóe ra ngoài.

Nàng mất hồn nhìn về lửa than thiêu đốt phía trước, thì thào nói ra: “Sao

mùa xuân tới trễ như vậy?”

Tô Uy nhìn nàng, nhẹ giọng nói: “Không cần quá lo lắng. mấy ngày nay

có bão tuyết, hắn muốn sưu tầm mấy thành lân cận, cực kỳ không dễ.”

Rốt cuộc Trương Khởi hiểu.

Nàng chỉ sợ sự thần thông quảng đại của nam nhân kia.

Thấy nàng vừa kinh ngạc vừa mất hồn, Tô Uy chỉ an tĩnh rút than đốt lửa

ra, không có quấy rầy nàng.

Hắn biết, nàng lại đang nghĩ về Lan Lăng Vương rồi.

Cho dù trong lòng hết sức không muốn, cho dù mơ hồ có hận, nàng cũng

không cách nào ngăn cản chính mình nhớ nhung người nam nhân kia.

Thích một người, có lẽ chỉ có một cái chớp mắt, nhưng quên một người,

làm sao chỉ cần một cái chớp mắt chứ…

Một hồi lâu, Trương Khởi mới phục hồi tinh thần lại, nàng ngẩng đầu

lên, kiên định nhìn về phía Tô Uy nói: “A Uy, ta vô luận như thế nào cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.