CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1299

Thời tiết lạnh lẽo, bão tuyết rối rít xuống, Trương Khởi trước giờ thông

tuệ, nhất định sẽ không chạy xa. Nơi nàng ấy có thể xuất hiện, chỉ có thể là
những chỗ này.

Ông trời thương ta, để ta tìm được phụ nhân của ta… chỉ cần có thể tìm

nàng ấy về, Cao Trường Cung ta nhất định ba quỳ chin lạy bái tạ chư thần
thiên hạ.

Phương lão tiến đến phía trước, ông nhìn bản đồ mấy lần, rồi lắc đầu nói:

“Lão nô cũng không biết Trương cơ ẩn thân nơi nào.” Dừng một lát, ông lại
hỏi: “Tiêu thượng thư nói thế nào?”

Vừa nhắc tới mấy từ Tiêu thượng thư, Lan Lăng Vương vốn đang hơi

hoảng hốt lập tức mài hàm răng ken két vang dội, hắn cười lạnh nói: “Hắn
ta cũng nói như thế.”

Nếu không phải tìm kiếm Trương Khởi cần người và lực lượng của Tiêu

Mạc và Tân Đế mới vừa kế vị, lúc này làm việc phải thu lại, hắn đã đánh
cho Tiêu Mạc một trận tơi bời rồi.

Bắc Hằng Châu.

Bông tuyết bay tán loạn, trong một cái sân bình thường ở thành tây, thỉnh

thoảng truyền đến từng đợt tiếng cười.

Trong sân đóng chặt, Trương Khởi với một gương mặt mộc, mỉm cười

nhìn A Lục và Hạ Chi Trắc đánh gậy trợt tuyết.

Tô Uy thì đứng bên cạnh nàng.

Tô Uy đang nhìn mặt bên của nàng.

Thấy nàng quay đầu lại, Tô Uy tằng hắng một cái, nói: “Bên ngoài lạnh

lẽo, trở về phòng đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.