CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1417

thầm nghĩ, nếu hôm nay ta dùng thân phận này giết một Quận Vương phi
không được sủng ái của địch quốc, chắc sẽ không có người nào ra mặt đâu
nhỉ?"

Mặt của Trịnh Du hiện giờ đã hoàn toàn biến thành xám trắng!

Trương Khởi nhìn chằm chằm nàng ta, lần nữa cười một tiếng.

Rồi Nàng từ từ dựa vào phía sau, khinh miệt liếc Trịnh Du một cái,

Trương Khởi liền đảo mắt chuyên chú nhìn vào những móng tay được tu
sửa hoàn mỹ của mình, chậm rãi nói: "Nói thật, cơ hội này thật là hiếm có,
làm ta cũng thấy hơi động lòng."

Thưởng thức sắc mặt vừa kinh vừa sợ, vừa bực vừa hận của Trịnh Du,

Trương Khởi rốt cuộc cũng quyết định bỏ qua, vì vậy, nàng liền bảo xe
ngựa rời đi.

Lúc xe ngựa của Trương Khởi vừa rời đi, Trịnh Du vừa thở phào nhẹ

nhõm thì đột nhiên, nàng ta lại nghe được giọng nói ung dung, lạnh lùng
mà cao cao tại của Trương Khởi truyền đến: "Hai vị, các ngươi tựa như còn
chưa có hành lễ với Bổn cung đâu đấy!"

Lời này vừa nói ra, khiến Vũ Văn Nguyệt lập tức tỉnh táo lại. Nàng ta vội

vã xuống xe ngựa, hướng theo xe của Trương Khởi mà kêu: "Gặp qua Lý
phi nương nương."

Trương Khởi phất phất tay, ý bảo nàng ta lui về phía sau.

Vũ Văn Nguyệt ngoan ngoãn lui ra.

Đứng ở một góc, Vũ Văn Nguyệt không nhịn được nhìn về phía Trương

Khởi bằng ánh mắt hết sức phức tạp, nhưng đảo mắt, nàng liền nhớ tới lời
thận trọng cảnh cáo của phụ thân Vũ Văn Hộ hôm đó, phụ thân đã quá rõ
tâm tính của nàng, vì thế liền cắn cắn môi, thật nhanh cúi đầu xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.