CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1553

Trương Khởi cũng không có nhận thấy sự khác thường của bọn họ, nàng

cắn môi, lầm bầm nói: "Phương nam tốt nhất, ngoài thành phương nam
không có sói đâu."

"Hả?" Nắm tay nàng thật chặt, Lan Lăng Vương lại hỏi: "Nàng thích

thành nào ở phương nam?"

Trương Khởi nghiêng đầu suy nghĩ một lát, thật lâu mới hự nói nói:

"Phồn hoa, không có chiến loạn ta đều thích."

Cõi đời này, có địa phương này sao? Huống chi trước đây không lâu lại

xảy ra nhật thực. . . . Lan Lăng Vương nhìn Trương Khởi, bàn tay to của
hắn bao lấy tay nhỏ bé của nàng, nhẹ nhàng nói ra: "Được, đến thành trì đó,
chúng ta liền dừng lại."

Không phải đến Kiến Khang sao? Tại sao đến nơi đó liền dừng lại?

Trương Khởi buồn bực.

Nghỉ ngơi ở thành Tĩnh Viễn bốn ngày, Trương Khởi cũng ngủ bốn ngày,

đội ngũ lại lên đường lần nữa.

Trên đường quan, người đi qua đi lại rõ ràng nhiều hơn bình thường.

Xem ra, rất nhiều thương nhân muốn buôn bán lần cuối trước khi bão tuyết
cuối năm đến.

Người lui tới như nước chảy đều thấy Lan Lăng Vương dẫn đầu, sau đó

là 500 tráng sĩ cường tráng, ai cũng cảnh giác. Khi phát hiện bọn họ xử sự
đàng hoàng liền có không ít người muốn kết bạn đi chung.

Lan Lăng Vương tất nhiên không chịu. Hắn ngồi ở trong xe ngựa, không

chần chừ vẫy lui mọi người, quay đầu liếc mắt nhìn Trương Khởi ngủ gà
ngủ gật, lại nhìn cành cây khô vàng ngoài cửa sổ, từ từ hắn nhếch khóe môi
lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.