Nhìn tỳ nữ này đưa áo lông cáo tới, ném áo trong và áo ngoài ra, Lan
Lăng Vương gật đầu một cái. Hắn ra lệnh: “Đi ra ngoài đi!”
“Vâng”
Tỳ nữ này vừa lui. Lan Lăng Vương liền khép cửa phòng lại, cởi xiêm
áo…
Nói tới, bình rượu đó quả không nhỏ, vừa vẩy một cái, ba tầng xiêm áo
trong trong ngoài ngoài đều ướt đẫm. Lan Lăng Vương chau mày lại. Suy
nghĩ một lát, hắn vẫn cởi hết xiêm áo ra.
Khi hắn đang trần truồng, từ phía sau truyền đến một tiếng thét chói tai
của nữ nhân!
Bên trong có người!
Lan Lăng Vương vọt xoay người!
Hắn đối diện một khuôn mặt mỹ lệ. Đây là một thiếu nữ mười lăm mười
sáu tuổi, ăn mặc kiểu cô tử. Nàng ta hiển nhiên cũng đang thay áo ở bên
trong, nên xiêm y xộc xệch. Cái yếm lệch qua, da thịt trắng như tuyết như
ẩn như hiện trong ánh lửa ấp áp!
Đây là một cảnh tượng cực đẹp, da thịt thiếu nữ trắng tuyết, ánh lên màu
hồng, cái yếm nửa cởi lộ ra rãnh ngực sâu, cái cổ và vòng eo trắng như
tuyết, còn có hương thơm thoang thoảng, tạo thành một hình ảnh vô cùng
hấp dẫn.
Có thể nói, hấp dẫn như vậy, đã là đỉnh cấp rồi. Dù là đế vương nhìn
quen sắc đẹp, đối mặt thiếu nữ lúc này, cũng sẽ than thở một tiếng “Mỹ
nhân khó được”