CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1846

Lúc Trịnh Du lui ra thì Cao Trạm chậm rãi nói: "Về sau tiểu tử Trường

Cung kia nói gì, nhớ truyền cho trẫm biết. Đúng rồi, nói cho Hòa Sĩ Khai
cũng giống như vậy."

"Vâng."

Lúc Trịnh Du thối lui khỏi cửa chính của am ni cô thì nàng nghe thấy

Cao Trạm cười lạnh với Hòa Sĩ Khai nói: "Ơ, Sĩ Khai ngươi có nghe thấy
không? Có người nói, trẫm muốn lấy lòng Trường Cung. Trẫm đường
đường là thiên tử, còn phải làm vui lòng một thần tử như hắn? Sĩ Khai,
ngươi lập tức đi truyền lệnh, nói, ba ngày sau, hoàng hậu mở tiệc trong
cung, Trương thị kia không phải được hoàng hậu ban cho một khối ngọc
bội sao? Để cho nàng vào cung tạ ơn hoàng hậu nương nương."

Trong lúc Trịnh Du âm thầm cười lạnh, hả hê khi mũi tên thứ hai của

mình cũng thành công thì Hòa Sĩ Khai cùng mục đích với hoàng hậu ngẩng
đầu lên. Hắn nhìn Cao Trạm một cái, muốn nói lại thôi.

Hắn biết, lần này bệ hạ để Trương thị vào cung có mục đích ra sao.

Trong hai năm qua, có biết bao thê tử của thần tử quyền quý, chính là một
lần vào cung như vậy, đã thành vật trong lòng bàn tay của bệ hạ? Nói
không chừng, Trương thị từ nay về sau, cũng sẽ trở thành một thành viên
trong hậu cung của bệ hạ.

Âm thầm thở dài một cái, Hòa Sĩ Khai bắt đầu suy nghĩ phải giải thích

chuyện này với Hồ hoàng hậu như thế nào đây.

Trịnh Du trở về phủ Lan Lăng vương, liền nghe thấy chỗ chính viện

truyền đến tiếng cười vui vẻ của Trương Khởi và Lan Lăng Vương. Nàng
dừng bước lại, lắng nghe tiếng cười một lúc, nàng không tiếng động cười
lạnh mấy tiếng.

Trong chớp mắt, ngày thứ ba đã đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.