CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1868

Lời này mới vừa thốt ra, Hòa Sĩ Khai liền cười lên ha hả, hắn buông

TrịnhDu ra, đùa cợt nói: "Lan Lăng Vương phi thật quá to gan, vừa mở
miệng,liền muốn Hòa Mỗ đồng thời đắc tội với cả Hoàng hậu cùng Bệ hạ,
đắc tội với cả Lan Lăng Quận Vương!".

Hắn quan sát nàng ta từ trên xuống dưới, mặt tỏ rõ khinh miệt: "Trịnh

thị, ngươi là gì của ta?"

Nghe được giọng không hề muốn thương lượng của Hòa Sĩ Khai, Trịnh

Du liềnnóng nảy, nàng ta vội vàng ngẩng đầu, nghiêm túc nói: "Chỉ cần
chuyệnnày thành, hoàng kim trân bảo trong kho của Trường Cung, Hòa
Công đều có thể lấy đi!"

Nàng ta liền nghĩ, chỉ có điều này mới hấp dẫn hắn hơn cả.

Sau khi nói xong, nhìn thấy Hòa Sĩ Khai vẫn còn cười lạnh nhìn mình,

nàngta vội vàng nói tiếp: "Còn có cả Trương thị, trước khi rơi vào trong tay
bệ hạ, Hòa Công cũng có thể chơi đùa một chút......."

Lời này vừa nói ra, Hòa Sĩ Khai rốt cuộc cũng trầm ngâm xuống.

Trịnh Du giương mắt nhìn hắn, nàng ta biết, với thủ đoạn của Hòa Sĩ

Khai,muốn an bài những chuyện này không chê vào đâu được, cũng không
đắc tộivới hoàng hậu, cũng không khiến Lan Lăng Vương nhận ra, còn lấy
đượclòng bệ hạ, một mũi tên trúng ba con chim, cũng không phải là
chuyệnkhông thể. Chỉ cần hắn ta nguyện ý, chỉ cần hắn ta nguyện ý mà
thôi!

Hòa Sĩ Khai ngẩng đầu lên.

Lúc này, trên mặt của hắn lộ ra một nụ cười. Thấy hắn mỉm cười, lòng

TrịnhDu liền bối rối, sau đó, nàng ta cũng cười theo: Hắn ta động lòng
rồi,khẳng định là đã động lòng rồi! Không nghĩ tới lại dễ dàng như vậy, thật
không nghĩ tới chuyện lại dễ giải quyết đến thế!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.