CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1986

Đảo mắt bà ta lại nói: "Chuyện này không khó khắc phục hậu quả, chỉ cần
thoát khỏi, cứ nói nàng ta bị người Chu bắn chết ."

Nghe đến đó, Lạc Dương vương phi tỉnh táo lại. Nàng ta nhìn cặp mắt đỏ

tươi của Hồ hoàng hậu, nghiêm nghị nghĩ: không thể cứng đối cứng với
nàng ta. Lập tức nàng ta dùng mắt ra hiệu cho chúng bộc, sau đó cao giọng
hét: "Người tới, đưa Trịnh thị ra ngoài, lập tức đưa đến quân doanh." Nàng
ta không nói đưa đến quân doanh làm cái gì.

Chúng bộc hiểu ý của nàng ta, nghiêm nghị đáp một tiếng, tiến lên kéo

Trịnh Du đi.

Giờ phút này, Trịnh Du ngã trên mặt đất, mặt trắng như tờ giấy. Khi hai

tráng bộc kéo cánh tay của nàng ta thì Trịnh Du đột nhiên cười ha ha. Nàng
ta ngửa mặt lên trời cười to, cười cười, nước mắt lại theo gương mặt không
ngừng chảy.

Trương Khởi nhìn về phía Trịnh Du, đột nhiên cảm thấy bây giờ trong

lòng nàng ta đang chất đống bi thương không nói ra lời. Khi tim đập loạn,
Trương Khởi không khỏi thầm nghĩ: đời trước, Trịnh Du thân là Lan Lăng
Vương phi, cùng Trường Cung mặc dù không như keo như sơn, ân ái vô
cùng, nhưng cũng nâng khay ngang mày, bình bình đạm đạm qua vài chục
năm như đại đa số phu thê trên thế gian. Trước khi Trường Cung chết, nàng
ta vẫn hăng hái. Nói thật thì ta đã đoạt hạnh phúc của nàng ta.

Môi giật giật, Trương Khởi liền muốn thay Trịnh Du cầu tình: dù nàng ta

phải chết, cũng không nên bị chết khó chịu như thế.

Khi Trương Khởi muốn mở miệng, đột nhiên, Trịnh Du xoay đầu lại

nhìn về phía nàng. Diện mạo nàng ta dữ tợn nhìn chằm chằm Trương Khởi,
nhìn chằm chằm nhìn chằm chằm, rồi lại cất tiếng cười to lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.