CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 2009

Khởi đến doanh Chu làm thuyết khách, Lan Lăng Vương vọt đứng lên, khi
lão âu kia nói đến việc nàng ta đã sớm ăn nằm cùng Hòa Sĩ Khai thì hắn lại
càng không dám tin nhìn chằm chằm vào Trịnh Du, vẻ mặt không khỏi có
chút thương xót cùng thất vọng.

Hắn và nàng ta cùng nhau lớn lên, mặc dù sau này hắn làm ra chuyện có

lỗi với nàng ta, nhưng từ sâu trong nội tâm, hắn vẫn luôn hi vọng Trịnh Du
sẽ hạnh phúc, hắn cũng vẫn cho rằng chỉ cần nàng ta buông chấp niệm là có
thể lấy được hạnh phúc.

Cũng không ngờ được, Trịnh Du hiện tại lại âm độc đến thế **.

Mà lúc này Thành Sử cũng đi lên phía trước, trầm giọng nói với Lan

Lăng Vương: "Quận Vương, chuyện này là thật. Vương phi vốn có giao
hảo với Hoàng hậu nương nương!".

Lan Lăng Vương nghe thế cũng đã tỏ tường.

Hắn nhắm mắt, khẽ nói: "Còn có cái gì có thể nói?". Rồi bỗng dưng hắn

trầm mặt quát lên: "Trịnh thị, ngươi còn có cái gì để nói?".

Hắn liền đứng lên, vèo một cái rút bội kiếm ra, sau đó, từng bước từng

bước đi về phía Trịnh Du.

Rất nhanh, mũi kiếm lướt đi như bay, lạnh lẽo chỉ vào cổ họng Trịnh Du.

Sau khi ép nàng ta phải ngẩng đầu lên, Lan Lăng Vương khàn giọng gọi:
"A Du", tiếng gọi này của hắn tràn đầy thất vọng: "Làm sao ngươi lại biến
thành bộ dạng này?".

Trịnh Du ngước cặp mắt vẩn đục lên, nàng ta vô hồn nhìn vào Lan Lăng

Vương, nhìn vào gương mặt mà từ khi bản thân bắt đầu hiểu chuyện liền đã
si mê kia, bỗng nhiên, nàng ta cười lên khanh khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.