CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 233

Trương Khởi vừa mừng vừa sợ, thầm nghĩ: Nếu như Trương Cẩm thật sự

không còn ghét nàng, chĩa mũi nhọn vào nàng nữa vậy cuộc sống sau này
của nàng có lẽ sẽ suôn sẻ hơn nhiều.

Trở lại trong phòng, Trương Khởi cầm khung thêu, vừa cúi đầu thêu vừa

nghĩ ngợi: Thật không biết Tiêu Mạc đã dùng thủ đoạn gì mà lại có thể làm
cho Trương Cẩm vui mừng đối xử tử tế mình như thế?

Trong nháy mắt nàng lại nghĩ: Tiêu Mạc có thể làm cho đại phu nhân thả

Trương Cẩm ra, cũng không có truyền đạt lại mệnh lệnh gì với mình. Xem
ra, đại phu nhân đúng thật là quyết tâm không muốn cô tử Trương phủ gả
cho Tiêu Mạc. Nhưng không biết bởi nguyên do gì? Trong suy nghĩ của
nàng, nếu lệnh của đại phu nhân mà lơi lỏng, bản thân nàng cũng sẽ bị cho
trang điểm rồi tống lên xe ngựa mang đến Tiêu phủ.

Suy nghĩ miên man một lúc Trương Khởi cũng thấy hơi mệt mỏi, ngay

sau đó liền nằm xuống giường ngủ thiếp đi.

Ngủ chưa được bao lâu thì A Lục đánh thức nàng, "A Khởi, A Khởi, có

một ngươi tên Tiêu Lộ tới tìm ngươi kìa."

Tiêu Lộ?

Trương Khởi lập tức ngồi dậy đi ra ngoài.

Tiêu Lộ đang đứng ở trong hoa viên cách đó năm mươi bước, thấy

Trương Khởi đi ra hắn chỉ hơi gật đầu nhưng không đi lại gần.

Trương Khởi vội vàng đi về phía hắn.

Liếc mắt nhìn bốn phía, Tiêu Lộ lấy một bao vải dầu từ trong người ra

nói: "Đây là của lang quân nhà ta đưa cho cô."

"Đa tạ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.