CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 239

Thoáng nhìn thấy Trương Khởi, Trương Hiên liền hoảng hốt. Hắn nhảy

xuống xe ngựa sải bước đi nhanh về phía Trương Cẩm.

Đi tới trước mặt Trương Cẩm, Trương Hiên nén giọng nói khẽ: "A Cẩm,

muội muốn làm gì?" Hắn liếc nhìn Trương Khởi, "Muội đã sắp mười lăm
mười sáu tuổi rồi, cũng chuẩn bị lập gia đình. Lúc này, muội đưa A Khởi
theo làm gì?"

Hắn đang cảnh cáo Trương Cẩm, khuyên nàng đừng nên làm ra chuyện

ảnh để hưởng đến khuê danh của mình.

Trương Cẩm giận đến trắng mặt, nàng trợn mắt nhìn Trương Hiên, hắng

giọng gằn từng chữ, nhưng cũng có phần đè thấp giọng, "Cửu huynh, muội
dẫn nàng ta đi thì sao?" Trong lòng nàng đang tức giận vô cùng, không
thèm để ý tới Trương Hiên nữa, vụt tấm rèm phủ xuống, bực tức ngồi lại
vào bên trong.

Trương Hiên sững người, liếc mắt nhìn sắc mặt căng thẳng lo lắng của

Trương Khởi liền nhẹ nhàng nói về phía rèm xe: "A Cẩm, là Cửu huynh
không phải, hơi nặng lời. Muội đừng giận."

Màn xe lay động.

Trương Hiên suy nghĩ một chút, lại dịu giọng nói: "A Cẩm, tính tình

muội xưa nay hay mềm lòng dễ bị người khác kích bác, huynh cũng chỉ lo
lắng cho muội thôi."

Trong xe ngựa, vọng ra giọng nói nghẹn ngào của Trương Cẩm, "Nàng ta

có gì tốt? Cả đám các người ai ai cũng coi trọng nàng chứ?"

Khi Trương Hiên còn chưa hiểu, Trương Cẩm tức giận cất cao giọng,

"Muội chính là muội muội ruột của huynh đấy! Huynh tránh ra!"

Trương Hiên ngỡ ngàng lắc lắc đầu đi về xe ngựa của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.