CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 27

Trương Khởi năm nay mười ba tuổi vẫn chưa nẩy nở, gương mặt nhỏ

nhắn hơi xanh, ngũ quan mỹ lệ nhưng còn xa mới đạt tới mức kinh ngạc.
Hơn nữa bây giờ nàng còn là một đứa con riêng mới được phụ thân phái
người đón về.

Từ thời Ngụy Tấn tới nay, lối sống cởi mở như câu hát trong “Tử dạ ca”:

"Chim nghèo nương cành cao, gió gào rừng xao xác. Vui hoan tới tiều tụy,
còn cần thể diện kia?" Tình đầu của các thiếu nữ, dù tính cách đối phương
thế nào cũng nguyện ý theo đuổi cầu xin một đêm vui vẻ. Trương Khởi
cũng chính là kết quả của một trong những đêm vui vẻ đó.

Nhà ngoại nàng cũng là nhà có gia cảnh giàu có, nhưng chỉ vì mấy ngày

phóng túng kia, mẫu thân đã tự vứt bỏ cuộc đời bà. Sau khi có được thân
thể của bà, nam nhân kia đã phủi mông bỏ đi để lại cho mẫu thân nàng
thanh danh chưa chồng mà có chửa. Mãi tới lúc này tiểu cô nương trẻ
người non dạ mới biết đây chính là cuộc sống, nếu bà đã mang thai thì
không có cách nào lập gia đình, bước ra ngoài cửa sẽ bị không ít người chỉ
chỉ trỏ trỏ, ngay cả khi ở nhà cũng bị anh trai và chị dâu ghét bỏ.

Đến khi lâm bồn lại không từ mà biệt, xin tiền bà con chi tiêu khiến

không ít người xem thường.

Những khó khăn chân thực này hoàn toàn tách rời với cái đêm phong

hoa tuyết nguyệt kia. Cuộc sống không còn tươi đẹp thú vị mà chỉ có những
chuyện vặt vãnh đè nặng. Mẫu thân ỷ mình xinh đẹp nên từ đó không bao
giờ xuất hiện những thiếu niên lang quân trẻ tuổi, người tới cửa cầu hôn đa
phần lại là những lão hán không vợ.

Có lẽ, trong lịch sử cũng có quả phụ làm hoàng hậu, cũng có phụ nữ đã

sinh em bé vẫn có được cuộc hôn nhân hoàn mỹ. Nhưng dù sao những
người đó đều là phượng mao lân giác, cơ bản cũng chẳng tới phiên mẫu
thân nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.