CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 276

Trương Hiên tiến lên một bước, hắn nhướng mày liếc nhìn hai chủ tớ

đang tái mặt, quay đầu quát hai tỳ nữ bên người: "Các ngươi lên kiểm tra
xem."

Dứt lời, hắn đưa lưng về phía thiếu phụ sải bước rời đi.

Khi Trương Hiên tránh sang một bên, mọi người lại bắt đầu bàn tán. Mà

hai tỳ nữ của Trương Hiên đã cất bước đi tới chỗ hai chủ tớ kia.

Các nàng càng đến gần, sắc mặt của hai chủ tớ lại càng trắng bệch. Cuối

cùng thiếu phụ kia chợt hét lớn rồi lăn ra ngất.

Thấy nữ lang nhà mình té xỉu, tỳ nữ nọ cũng không chống đỡ nổi nữa,

nàng ta ngã bịch xuống mặt trắng bệch khóc thút thít: "Không, không..."

Tới lúc này, sao mọi người có thể không hiểu? Một bà tử tiến lên trước

nhìn chằm chằm vào tỳ nữ nọ, chỉ tay vào nàng quát lên: "Tiện tỳ đáng
chết! Chuyện như vậy mà ngươi cũng dám vu khống bậy bạ? Ngươi thật to
gan!"

Lúc này tỳ nữ đã cảm thấy hết hy vọng, cô bò tới chỗ bà tử, ôm chân bà

khóc ròng nói: "Bà bà, tôi sai rồi, tôi sai rồi."

Trong tiếng nghẹn gào, lời ra lệnh của Trương Hiên truyền đến từ đằng

xa, "Ở đây khóc lóc làm gì? Không biết xấu hổ, lôi xuống!"

Sau đó, hắn lại ra lệnh: "A Khởi, muội tới đây."

"Dạ."

Trương Khởi thoáng nhìn hai chủ tớ chật vật rời đi, nhón bước về phía

Trương Hiên.

Trương Hiên vươn tay vuốt ve mặt nàng, vui vẻ nói: "A Khởi nhà ta quả

nhiên là người thông tuệ." Hắn tò mò hỏi: "Làm sao muội biết nàng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.