CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 383

một bàn tay to che miệng nàng, đồng thời, cửa phòng "Phanh" một tiếng
đóng lại!

Trương Khởi kêu ưmh ưmh một hồi, thân thể run run, rốt cuộc ở trong

ánh nhìn chằm chằm của người đó, từ từ an tĩnh lại.

Chậm rãi để xuống bàn tay che miệng nàng, người tới trầm thấp nói:

"Không muốn kêu nữa à?"

Trương Khởi nén lệ, khéo léo gật đầu một cái, đáp nhẹ: "Tiêu Lang, sao

huynh ở chỗ này?"

Người này, chính là Tiêu Mạc!

Tiêu Mạc chắp hai tay, trầm tĩnh nhìn chằm chằm vào nàng, nghe vậy

khóe miệng kéo kéo, trả lời: "A Khởi không muốn tới gặp ta, ta không thể
làm gì khác hơn là tự tới."

Hắn đi đến một bên, sau khi ngồi xuống trên giường, liền ra lệnh:

"Chuẩn bị rượu, dâng hương!"

Trương Khởi vẫn không nhúc nhích. Nàng cúi đầu, nhút nhát nói:

"Không có."

Tiêu Mạc ngẩn ra.

Hắn từ từ hơi ngưỡng về phía sau.

Ngẩng đầu nhìn nàng, một hồi lâu, hắn nhẹ nhàng nói: "Tới đây." Vỗ bắp

đùi mình, âm thanh của hắn dịu dàng như mặt nước, "Tới đây cho ta ôm
một cái."

Trương Khởi tất nhiên không động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.