CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 399

muốn gả cho con cháu hàn môn vậy?”

Nét mặt kia cực kỳ ngây thơ, ánh mắt nhìn Trần Ấp lại có vẻ ngưỡng mộ.

Sắc mặt Trần Ấp trầm xuống.

Hắn muốn nói gì đó, môi mấp máy nhưng dằn lại không nói. Chỉ nghiêm

mặt chắp tay với Trương Hiên, không nói lời nào xoay người rời đi.

Hắn vừa đi, Trương Hiên liền thở dài một tiếng, thì thào nói: “A Ấp tuổi

còn trẻ, lòng khoan dung vẫn chưa đủ.”

Hắn quay đầu nhìn Trương Khởi chăm chú, sau khi nhìn một lúc, hắn lắc

lắc đầunói: “Muội cần gì phải.....” Dừng một chút, hắn nắm tay Trương
Khởi, “Không nói chuyện này nữa. A Khởi là người đa tài, xem thử xem
bài phú này của ta viết như thế nào không?”

Trương Khởi không ngờ chỉ đơn giản như vậy đã chọc tức được Trần

Ấp, lúc này càng thêm vui vẻ. Nàng vội đáp một tiếng ngọt ngào, tiến tới
bên cạnh Trương Hiên, liếc nhìn sách lụa trong tay hắn.

Trương Hiên nghiêng đầu nhìn khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn được mái

tóc dầy bao phủ của Trương Khởi nói: “Việc khi nãy A Khởi làm thật sự là
không cần thiết. Vì vừa rồi mẫu thân đã cự tuyệt lời cầu hôn của Trần Ấp
rồi.”

Cái gì?

Trương Khởi vội ngẩng đầu lên.

Thấy đôi mắt sáng ngời, cảm giác hưng phấn không thể che giấu của

nàng, Trương Hiên lắc đầu. Hắn gấp sách lụa lại, ngồi xuống ghế đá trong
đình, nhìn Trương Khởi, nói: “A Khởi, Trần Ấp cũng không tệ, muội cự
tuyệt huynh ấy như vậy về sau sẽ hối hận.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.