CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 597

chiếm được bạn rồi thì bạn chẳng qua cũng chỉ là món đồ chơi cho bọn họ
thôi sao?

Còn dám thề thốt thương yêu nàng cả đời, năm đó phụ thân cũng từng

nói những lời bùi tai êm ái như thế đó thôi?

Ở cái thói đời hỗn loạn không có trật tự này, một người không có nhà mẹ

đẻ, không có huynh đệ dòng họ hỗ trợ, những nữ nhân yếu đuối không có
phu quân, chỉ cần tích trữ thật nhiều tiền, mua thậ nhiều đất đai ruộng tốt,
bất cứ người nào muốn lấy cũng có thể lấy đi, Muốn chém muốn giết gì
cũng được. Làm kẻ thông phòng, khi già đi nhan sắc phai tàn sớm muộn
cũng sẽ bị đuổi đi, không còn đường sống .

Cũng chỉ là cái danh phận, nhưng danh phận này, lại có thể đổi lấy một

đời yên ổn.

Huống chi, lấy tướng mạo của nàng, chỉ cần địa vị thị thiếp thôi, cũng

cần phải có sự cho phép của chủ mẫu, làm sao nhịn được.

Hai người cứng nhắc đứng ở đó.

Cao Trường Cung nhìn về phía họ, nhìn thấy Tiêu Mạc biến sắc, mà

Trương Khởi lại quật cường mím môi, khóe miệng nhướng nhướng lên, hắn
vung tay lên, oai phong khẽ quát: "A Khởi, tới đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.