CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 617

Thái giám nhìn Trương Khởi, bẩm báo: "Nghe nói là đi theo đoàn sứ

Trần đến đây, ngày đó Lan Lăng vương cùng các sứ Trần cùng tiến vào
Trường An, vừa gặp mặt Lan Lăng vương đã bắt nàng đi."

Nghe đến đó, Vũ Văn Ung ngạc nhiên nói: "Hóa ra Lan Lăng vương

thích kiểu người này?"

Thái giám nghe vậy trả lời: "Mọi người cũng không hiểu. Nghe nói lúc

Lan Lăng vương còn ở tại nước đã được ban cho rất nhiều mỹ nhân, nhưng
hắn hoàn toàn không ngó ngàng tới. Đây chính là nữ tử đầu tiên được hắn
coi trọng nhất."

Vũ Văn Ung trầm ngâm nói: "Biết rồi, lui ra đi."

“Dạ!”

Trong điện vẫn đang ồn ào sôi nổi, đám người quyền quý vẫn đang rối rít

tiến vào điện.

Sĩ tộc, không chỉ nước Trần mới có, nhớ năm đó, Vương, Tạ, Viên, Tiêu,

tứ đại sĩ tộc ào ào rời khỏi quê hương, vượt qua Trường Giang đi đến Kiến
Khang. Nhưng là, còn có một bộ phận sĩ tộc, như Phạm Dương Lư Thị,
Triệu Quận Lý Thị, Thanh Hà Thôi Thị, Bác Lăng Thôi Thị, thì tiếp tục
kiên trì ở quê hương.

Nơi đó sinh sản hơn mấy trăm ngàn năm sĩ tộc, mặc dù quanh năm chiến

loạn, đại đa số tổn thất nghiêm trọng, có gia tộc tàn lụi, hầu như bị hủy diệt.
Có thể nói, dù sao nền móng của bọn họ hùng hậu, gia đình có tiếng học
hành uyên bác. Bất kỳ quốc gia nào, không cần nhân tài thì thôi, một khi
trọng dụng, ngay cả người thường không biết chữ, con cháu sĩ tộc, là đệ
nhất nhân tuyển việc tốt không thể nhường ai.

Bởi vậy, thiên hạ tuy rằng hưng thịnh hay diệt vong, bọn họ vẫn cứ kiên

quyết trụ lại ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.