CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 652

Khi nàng vừa kinh vừa sợ lại bị hơi thở của hắn mê đến không kiềm hãm

được, có chút như nhũn ra thì Trương Khởi đột nhiên phát hiện, hắn mặc dù
nói như vậy, nhưng vẫn không có làm gì nàng.

Đột nhiên, Trương Khởi thầm nghĩ: hắn dọa nàng thôi à?

Lúc này, xe ngựa dừng lại, một âm thanh vang lên: "Đến."

Vừa dứt tiếng, Lan Lăng Vương liền ôm Trương Khởi nhảy xuống xe

ngựa. Khi cả đám sứ giả đều theo vào, hắn khẽ nghiêng đầu, mái tóc đen bị
gió đêm thổi tung bay khắp nơi, gương mặt tuyệt mỹ không có từ ngữ nào
diễn tả hết, mang theo ánh đỏ nhạt, nụ cười cũng nhàn nhạt.

Cao Trường Cung như vậy, mọi người nào từng thấy qua? Dù là tôi tớ đi

theo mấy năm, cũng là lần đầu tiên thấy.

Hình như không có nhận thấy được sự kinh ngạc của mọi người, Lan

Lăng Vương mỉm cười mà đứng, trong trẻo mệnh lệnh: "Người tới"

"Vâng"

"Treo đèn lồng lên tất cả cửa sổ trong viện."

"Vâng"

"Ngày mai tất cả mọi người đều được lì xì."

". . . . . . Vâng"

Với cả đám hai mặt nhìn nhau, hắn thì khẽ nghiêng đầu, mặt mày cười

chúm chím, ấm áp như gió xuân. Đây là lần đầu tiên hắn cười rực rỡ thế
trong mười chín năm qua.

Hắn nở nụ cười khiến mọi người cảm thấy lẫn lộn, trong âm thanh giòn

tan như băng ngọc lộ ra vui vẻ, "Tối hôm nay, là ngày vui ta nạp cơ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.