CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 719

"Vì sao?" Hai chữ này phát ra, quả thật vang vang như hạt sắt.

Nếu là người khác, nghe giọng điệu này, liền cho rằng hắn đang tự trách

mình. Nếu như là người thích hắn, nghe được giọng nói cứng như sắt, làm
như không nhịn được của hắn, tim chắc chắn sẽ xoắn buồn bực chứ?

Trương Khởi đảo tròng mắt, lông mi thật dài của nàng vẫy vẫy, tay nhỏ

bé chơi đùa ngọc bội bên hông của hắn, thật nhỏ, mềm mại nói: "Ánh mắt
nàng ta tựa như tặc, nhìn chằm chằm lang quân của ta. . . ."

Những lời này, thực sự rất nhỏ, rất mềm, nhẹ nàng u oán.

Giọng nói như vậy, hợp với làn điệu lã lướt của nàng, liền tựa như đang

đọc bài thơ tình cảm động.

Cho dù như thế, lời vừa ra khỏi miệng, Trương Khởi vẫn nhấc bắp chân

lên, rồi cứng đờ ở nơi đó.

Lan Lăng Vương cúi đầu xuống.

Nếu như không có sai, hắn nghe được tiểu phụ nhân trong ngực, đang

tuyên cáo với hắn sự ghen tỵ của nàng. . . . Chỉ là một mỹ cơ gặp dịp thì
chơi, nàng cũng cần đố kỵ sao? Cô tử xảo trá này, là muốn từng bước từng
bước khảo nghiệm ranh giới cuối cũng của hắn? Là muốn xem xem bản
thân có thể dễ dàng tha thứ với nàng tới trình độ nào à? Là muốn nói cho
hắn biết, nàng chán ghét những nhân muốn thân cận hắn, nàng là đố phụ
sao?

Mặt hắn không thay đổi nhìn Trương Khởi, cứ nhìn nàng, cho đến khi

Trương Khởi vùi ở trong ngực hắn, động tác chơi đùa ngọc bội trở nên
vụng về, khuôn mặt nhỏ nhắn xấu hổ quyến rũ, mơ hồ toát ra vẻ uất ức, hắn
mới ngẩng đầu lên.

Hắn cũng không nói lời nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.