CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 895

Cao Diễn nhìn hai người trao đổi ánh mắt, thở dài nói: "Quả nhiên là

người tri kỷ biết ý." Chỉ một ánh mắt liền hiểu được tâm tư của nam nhân,
kiểu phụ nhân thật sự rất ít. Chốc lát, hắn lại thầm nói: "Nhưng quá đẹp."
Câu nói này rất nhỏ, ngoài Lan Lăng Vương theo sau thì không người nào
nghe thấy rõ.

Bệ hạ đến, Trương Khởi đã rút lui, chúng quý nữ cũng vội vàng cáo lui.

Mãi cho đến rời khỏi cửa chính, Thu công chúa mới chạy chậm tới trước

mặt Trịnh Du, nàng kéo ống tay áo A Du đang đi về phía trước, lo âu kêu:
"A Du"

A Du quay đầu lại.

Đôi mội xinh xắn của nàng ta đang cắn chặt với nhau đến nỗi làn môi đã

xuất hiện vệt máu, sắc mặt nàng ta cũng đặc biệt tái nhợt nhưng trong mắt
nàng ta không có chút nước mắt nào.

Nếu nàng ta không rơi lệ thì nàng cũng không cần lo lắng. Thu công

chúa thở phào nhẹ nhõm, vỗ ngực cười nói: "Làm ta sợ muốn chết, ta còn
tưởng rằng ngươi nghe thấy câu nói kia của Hiếu Quán (3)xong trong lòng
đang thương tâm đấy.”

(3)Hiếu Quán: tên của Lan Lăng Vương

A Du lắc đầu, nhỏ giọng nói: "Ta đau lòng....... A Thu, ngươi nói, ta thật

sự thích hắn, những năm gần đây, ta cố gắng trở thành bộ dáng hắn thích
nhưng vì sao sau khi hắn đi một chuyến đến nước Chu thì không nhìn ta
nữa rồi?" Nàng thì thào nói: "Ta thích hắn đến thế....... Đều đánh mất cả bản
thân mình" Giọng nói A Du khô cứng, cũng bình tĩnh đến khác thường,
trong mắt càng không có chút hơi nước nào.

Thu công chúa đồng tình nhìn nàng, một hồi lâu, nàng mới bất lực nói:

"Sẽ không, A Du của chúng ta tốt thế này. Hiếu Quán chỉ là bị mê hoặc một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.