CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 896

thời gian thôi."

Hoàng đế vừa đi, Lan Lăng vương liền gọi quản gia đến.

"Quận Vương."

"Các nàng tới lúc nào?"

"Tất cả đều trong tính toán của Quận Vương, sau khi ngài đi hơn nửa

canh giờ thì họ liền đến."

"Bọn họ nói những cái gì?"

Quản sự lặp lại lời nói của Quảng Bình vương phi và Trương Khởi một

lần.

Sau khi nghe xong, Lan Lăng vương ngẩng đầu lên, hắn chau mày lại

nhìn trời xanh mây trắng phía xa. Rất lâu sau đó, hắn mới trầm giọng nói:
"Phương lão, ngươi nói nàng đang suy nghĩ gì? Rõ ràng ta mới là người
duy nhất nàng có thể dựa vào, rõ ràng nàng trăm ngàn vâng thuận ở trước
mặt ta, kính cẩn cùng bịn rịn quyến luyến. Nhưng vì sao ở nơi không có ta,
nàng luôn bình tĩnh tự tại?"

Mãi không có câu trả lời vang lên.

Ông biết, từ nhỏ Quận Vương nhà mình có chuyện gì phiền não đều lặng

lẽ nói với ông. Hắn cũng không phải muốn nghe câu trả lời mà chỉ hi vọng
có người lắng nghe.

Ánh mắt chuyển hướng chỗ sân Trương Khởi đang ở, chậm rãi nói: "Đã

là nữ nhân của ta, không muốn đồng sinh cộng tử cùng ta lại còn bảo vệ
mình rất tốt......." Khóe miệng hắn hơi nhếch tạo ra vẻ mặt như cười như
không, ý vị thâm trường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.