CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 927

Nàng bưng lấy mặt của hắn, nhìn chằm chằm vào con ngươi thâm thúy

của hắn, nàng nén không cho nước mắt chảy ra, nở nụ cười rực rỡ như hoa.

"Trường Cung."

Trương Khởi nâng cằm lên, nhìn gương mặt tuyệt mỹ, lần đầu tiên lộ ra

sự tùy hứng, sự kiêu ngạo yếu ớt. Rõ ràng là động tác rất kiêu căng tự cho
là giỏi nhưng hành động nàng loại toát ra sự tuyệt vọng. Nàng không nói ra
lời, nước mắt đã chảy xuống hai bên má, "Trường Cung."

Nàng hít mũi một cái, nở nụ cười rực rỡ nói: "Ta thích chàng"

Ta thích chàng

Nếu nước mắt của nàng chảy ra vui mừng bao nhiêu thì nụ cười kia lại

càng trở nên rực rỡ bấy nhiêu, cái cằm càng nâng lên thật cao, giọng nói
như nữ vương đang tuyên bố lãnh thổ của mình nhưng cánh môi cắn chặt
trắng bệch lại để lộ sự khẩn trương vô cùng.

Trương Khởi cắn môi, tiếp tục sáng lạn tuyên bố: "Ta thích chàng, si mê

chàng....... Mỗi ngày ngủ ở bên cạnh thân thể của chàng, trái tim ta như
được lấp đầy, không nhìn thấy chàng một lúc, ta liền sợ. Chàng đối tốt với
ta thì ta lo lắng có một ngày chàng sẽ đem phần tốt đẹp này chuyện cho
một nữ nhân đẹp hơn thiếp. Ta biết một ngày nào đó chàng sẽ lấy thê (vợ),
khi đó ta tỉnh lại giữa đêm khuya sẽ mở mắt thức đến khi trời sáng. Nhưng
có sợ hãi nhiều hơn nữa, lo lắng nhiều hơn nữa cũng không cách nào giấu
đi việc ta thích chàng. Trường Cung, ta muốn ở một chỗ với chàng, cả ngày
lẫn đêm, tháng này qua năm khác....... Nếu chàng chết trận ở chiến trường,
ta sẽ tự vẫn bên cạnh người chàng, nếu chàng công cao chấn chủ (2) làm bệ
hạ không thể tha thứ ban cho rượu độc, ta sẽ dùng một dải lụa trắng cùng
chết với chàng."

(2)công cao chấn chủ: công lao to lớn gây chấn động vượt qua cả chủ

nhân mình, ở đây ý chỉ công lao lớn hơn cả vua một nước nói lên tội phạm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.