CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 933

chọc bạc đãi, không cần đả kích ngấm ngầm hay công khai, càng không
phải nghĩ đến tính mạng gặp nguy hiểm, còn được nam nhân toàn tâm toàn
ý sủng ái che chở chăm sóc hàng ngày.

Cuộc sống trôi qua rất ấm áp tươi đẹp khiến người ta thật lưu luyến.

Trương Khởi nhìn một luồng ánh sáng duy nhất trong tầm mắt tuyệt vọng
nghĩ đến.

Nàng không muốn lưu luyến, không nghĩ say mê. Người như nàng chưa

bao giờ muốn phụ thuộc vào bất kỳ nam nhân nào nhưng giờ lại không thể
không phụ thuộc vào.

Một đêm qua đi, đêm nay, ánh nến phòng chính vẫn đốt cháy đến khi trời

sáng.

Dưới ánh sáng ban ngày rực rỡ, một chiếc xe ngựa chậm rãi chạy về phía

ngã tư đường.

Trong xe ngựa, Trịnh Du mờ mịt nhìn đám người nhốn nháo bên ngoài,

nhỏ giọng hỏi: "A Thu, ngươi nghe thấy sao?"

Thu công chúa biết nàng hỏi cái gì, lập tức cười khẩy nói: "Tất nhiên

nghe thấy....... Thật nực cười, hôm nay ta mới biết, trên đời này còn có loại
dân đen không nhìn thấy rõ vị trí của mình”

Nói tới chỗ này, nàng nhìn sang Trịnh Du, "Này, A Du ngươi làm sao

thế? Chẳng lẽ ngươi còn tưởng rằng loại tiện tỳ không tuân thủ bổn phận
như nàng ta còn có thể đạt được thứ tốt sao?”

Vẻ mặt Trịnh Du như trước mờ mịt, phải đến khi Thu công chúa nhiều

lần hỏi tới, nàng lo lắng nói: "Mẫu thân ta mới vừa nói, có một cơ thiếp
không biết thân biết phận như thế sống ở trong hậu uyển không phải điều
tốt cho chủ mẫu. Mẫu thân còn nói, nếu nhất định kết thân cùng Trường
Cung thì một trong những việc thiết yếu chính là xua đuổi phụ nhân đó”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.