CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 957

Hắn quỳ xổm ở trước mặt nàng, cầm lấy tay nhỏ bé của nàng, há mồm

ngậm giọt máu trên vết thương vào, một đôi con ngươi thâm thúy thần bí,
dịu dàng mỉm cười nhìn nàng. . . .

Trương Khởi cúi đầu xuống, nàng nhìn phần thêu trong tay, một hồi lâu

sau, mới nhẹ nhàng hỏi "Chàng và nàng ta, nói gì?" Nàng hỏi cẩn thận, bởi
vì khẩn trương, trong âm thanh lộ ra chút nức nở.

Đây là lần đầu tiên trong mấy ngày qua, nàng dùng giọng nói khẩn

trương và mềm mại nói chuyện với hắn, Lan Lăng Vương nhếch khóe
miệng lên, âm thanh hắn trầm thấp, thuật lại lời Trịnh phu nhân nói và câu
trả lời của hắn cho nàng nghe, nhưng mấy lời cuối cùng Trịnh Du nói với
hắn, thì hắn cảm thấy không cần nói ra, nên chưa từng nói ra.

Trương Khởi ngẩn ra.

Nàng thật không ngờ, vì nàng, hắn đã chịu áp lực lớn vậy, nhưng cả tộc

Trịnh thị vẫn chưa có năng lực lớn thế. Sau lưng chuyện này, chắc bệ hạ
cũng có ra tay? Nói không chừng Tiêu Mạc cũng có.

Nàng, thật không phải là nữ nhân tốt, chỉ luôn mang đến đủ loại phiền

não cho người khác. . . . . .

Trương Khởi chuyển mắt nhìn về phía hắn.

Nàng nhìn hắn, từ từ, lông mi thật dài vẫy mấy cái: "Ta sẽ không làm

phòng ngoài."

Nàng từ từ dời khỏi sập, cũng quỳ xuống, ngửa đầu nhìn hắn. Nàng đưa

hai tay ra ôm hông của hắn.

Khi nàng đưa tay vòng qua mình, Lan Lăng Vương rõ ràng cảm thấy, trái

tim bôn ba mệt mỏi của mình mấy ngày nay, lập tức nổ ra. . . . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.