CÁO GIÀ, GÁI GIÀ VÀ TIỂU THUYẾT DIỄM TÌNH - Trang 75

- Thôi thì anh có uy làm chủ - Lan an ủi châm biếm - Báo chí đưa tin,

công chúng quan tâm, phụ nữ hâm mộ...

- Em cũng hâm mộ anh phải không? - Vũ bật cười hỏi thẳng - Anh biết!

- Hồi đó mới ra trường, thấy anh tuổi trẻ tài cao làm manager trong công

ty lớn, lúc nào cũng "mày râu nhẵn nhụi áo quần bảnh bao"...

- Nói để em thương, anh vốn không thích "chưng diện" - Vũ khoát tay -

Ham gì quần áo, đồng hồ, dây nịt hàng hiệu. Tại ra đời làm ăn phải đánh
bóng bề ngoài. Giờ cũng dân business, em thừa biết!

- Không phải ai cũng nghĩ như anh đâu - Lan bĩu môi - Chủ tịch tập đoàn

của em là một trong những người giàu nhất thế giới nhưng ông đề ra
nguyên tắc thành công là sống giản dị, trung thực, tốt bụng và làm việc cật
lực.

- Tại ông ta là tỉ phú rồi nên nói gì cũng dễ - Vũ bật cười - Không phô

trương làm sao người ta tin? Nếu anh không bắt mắt thì có thu hút được em
không?

- Thật ra em bị thái độ dửng dưng, lạnh lùng đáng ghét của anh làm cho

tò mò - Lan thú nhận -

- Và cái lần anh giúp em thoát khỏi thằng sàm sỡ trên xe Euroline lúc

sang Ý...

Vũ bật cười: "Lần đó nhìn em rất tội". Anh nhích đến ngồi sát vào Lan và

quàng vai cô, ôm vào lòng thân mật. Lan lại thấy một nỗi buồn vô cớ xâm
chiếm lòng mình. Cô ước gì vẫn còn bị những giá trị ảo từ bề ngoài thu hút.
Mấy năm qua, làm người giao dịch xuất nhập khẩu cho công ty, tiếp xúc với
dân kinh doanh đầu đầy sạn, nhiều lúc cô mong mình già dặn thật nhanh.
Giờ ngồi bên người đàn ông mình từng khao khát, Lan biết cô chẳng còn
non nớt để ngả vào lòng anh, tìm phút giây bình an.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.