bất kỳ điều kiện gì mình đều đồng ý.” Cô nói thẳng cho bạn tốt biết mình đã
dùng cách gì khiến Thường Phong Dịch đồng ý trở lại giúp cô.
“Bất kỳ điều kiện gì?” Giang Uyển Trăn không đồng ý nhăn mày.
“Đúng.” An Lệ Đề gật đầu.
“Anh ta nói điều kiện chưa?”
“Rồi!” An Lệ Đề gật đầu lần nữa.
“Là điều kiện gì vậy?” Trong lòng Giang Uyển Trăn cảm thấy có điều
không ổn.
“À………” Mặt An Lệ Đề không được tự nhiên. “Về công, trong công
ty mình phải ủng hộ cách làm việc của anh ấy hết mình; về tư, mình phải đi
theo anh ấy, làm bạn gái anh ấy.”
“Bạn gái?” Ngẩn người, Giang Uyển Trăn cảm thấy nghi ngờ nheo mắt.
“Loại bạn gái gì? Loại có thể dự tiệc cùng anh ta, một bạn gái bình thường?
Hay là bạn gái có thêm ‘phối hợp’ đặc biệt?”
An Lệ Đề im lặng một lúc mới trả lời: “Uyển Trăn, cậu cũng không phải
quan toà, sao giọng điệu nghiêm túc như thẩm vấn phạm nhân vậy? Hại
mình cũng hồi hộp.”
“Đừng đánh trống lảng.” Giang Uyển Trăn uy hiếp trừng cô.
An Lệ Đề nhìn bạn tốt, cuối cùng cũng thừa nhận nói: “Được rồi! Tất
cả, vậy được chưa?”
Giang Uyển Trăn trợn to mắt. “Cậu ngu à? Sao lại đồng ý điều kiện
không công bằng này?”