CAO THỦ DỤ TÌNH - Trang 146

Ánh mắt ngưng lại, Thường Phong Dịch cười bất đắc dĩ. “Gần đây tôi

phiền muộn đúng là vì cô ấy.” Anh không giấu giếm nữa, thẳng thắn thừa
nhận.

Thường Phong Dịch thừa nhận, sau đó Thẩm Hoành Trung nhớ ra một

chuyện. “Tôi còn nhớ lúc cậu mới về nước từng nói, cậu và An Lệ Đề còn
chuyện chưa xử lý xong…. Tâm trạng cậu buồn phiền có liên quan đến
chuyện này?”

“Lực quan sát của cậu đủ mạnh…..” Lời nói dừng lại, Thường Phong

Dịch uống một hơi hết ly rượu.

“Cậu nói rõ đi, đừng để chúng tôi đoán đông đoán tây có được không?”

Cổ Chí Luân đột nhiên nóng nảy oán trách. “Như vậy làm người ta rất khó
chịu đấy!”

Thường Phong Dịch nhìn Cổ Chí Luân “nổi đóa”, im lặng, chộp lấy chai

rượu trên bàn tay cho ly rượu, uống một ngụm lớn mới từ từ mở miệng.

“Lúc đầu tôi đồng ý về nước giúp cô ấy cứu Lập Hoa, trừ muốn khiêu

chiến năng lực của mình, thật ra trong lòng tôi còn muốn trả thù riêng…”

Nếu muốn nói ra miệng, anh sẽ không giấu giếm, nói chi tiết chuyện

anh và An Lệ Đề chia tay trong không vui năm đó và yêu cầu một năm
trước của cô, anh mang tâm tính “báo thù”, thời gian này còn lợi dụng xì
căng đan với Hoàng Uyển Dung để ngả bài mọi chuyện cùng An Lệ Đề.

“Tôi và An Lệ Đề sống chung thật ra là điều kiện, nếu không phải hôm

đó Lam Hoa nhắc tôi… dường như tôi đã quên, thật ra tôi chỉ muốn đùa
giỡn cô ấy mà thôi, cũng không phải muốn sống mãi mãi với cô ấy…” Thở
dài áy náy một tiếng, Thường Phong Dịch dừng lại, trong mắt hiện lên chán
nản và sốt ruột.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.