CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 836

CAO THỦ KIẾM TIỀN

Nguyệt Quan

www.dtv-ebook.com

Chương 134: Bài Ca Tương Phùng

Dỗ được Miêu Nhi đi rồi, Tiểu Lộ quay đầu lại, tuyết vẫn rơi, nhưng

trước cửa trống không, không còn thấy Trương Thắng đâu nữa, lòng chợt
hoảng hốt.

Trịnh Lộ nổi cáu:

- Tiểu Lộ, em muốn người ta phải làm gì nữa đây, mau đuổi theo đi.

Tiểu Lộ lòng trống rỗng, nhưng tự tôn làm cô không thể chạy theo, cố

làm ra vẻ thoải mái:

- Được rồi, chị đừng lo chuyện không đâu nữa, mau dọn dẹp về nhà đi.

Ra cửa kéo rèm xuống, tranh thủ nhìn phía đầu đường, thấy một bóng

lưng dẫm lớp tuyết dày, từng bước đi về cuối phố, mắt cay xè, nghĩ:" Mai...
Mai anh ấy tới, mình sẽ ninh sườn đợi anh ấy, rồi theo anh ấy về nhà."

Gió thét gào, tuyết rơi từng mảng như lông ngỗng, Trương Thắng không

lái xe, y biết mình sẽ không thể khống chế được, nên cứ vậy bước đi, ô
cũng không cần nữa, nếu không có cái lạnh kia, y không cảm nhật được sự
tồn tại của mình.

- Kết thúc rồi.

Trương Thắng ngửa đầu hét lớn như điên dại, hai tay xé toang cổ áo, mặc

cho gió tuyết kéo vào ngực, khiến không ít người đi đường hoảng sợ né
tránh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.