CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1037

Vậy chỉ còn Từ Hải Sinh...? Ông ta là người duy nhất có đầy đủ khả

năng, hơn nữa nhìn vào kết cục của Mạch Hiểu Tề, từng là cánh tay phải
của ông ta...

Là ông ta sao?

Nghĩ tới thủ đoạn khó lường của Từ Hải Sinh, Trương Thắng cảm thấy

sống lưng lạnh toát.

Không biết qua bao lâu, trong cái phòng tối tăm này ước lượng thời gian

vô cùng khó khăn, có lẽ tương đối lâu rồi, Trương Thắng bắt đầu thấy mỏi
lưng, chân tay tê rần, muốn cựa quậy một chút cho thoải mái nhưng không
thể, cảm tưởng có ngàn vạn con kiến bò qua bò lại trên người mà chân tay
bị trói chặt, không thể đuổi chúng đi, khó chịu vô cùng, làm y không còn
đủ tỉnh táo mà suy nghĩ gì nữa.

Đột nhiên có tiếng lạch xạch bên ngoài, rồi cửa bị mở ra, quản giáo

Ngưu cầm cái dùi cui xuất hiện: - Trương Thắng, nghe nói trong kia có kẻ
muốn chơi cậu?

Ánh sáng làm mắt Trương Thắng như kim đâm, nhắm lại nói: - Quản

giáo, định dụ tôi nói ra à? Thực ra tôi không nói anh cũng biết, trong trại có
gió lay cỏ động gì mà qua được mắt các anh.

Quản giáo Ngưu cười gằn: - Nếu đã có kẻ muốn cậu vĩnh viễn ngậm

miệng, vậy mau hợp tác với chính phủ đi, chiêu này của cậu chỉ giữ được
mạng nhất thời thôi.

Đây cũng là một cách, nhưng ý nghĩ này vừa lóe lên, Trương Thắng dứt

khoát lắc đầu, mồm kêu oan: - Quản giáo, tôi bị liên lụy, thực sự không có
gì để khai..

Quản giáo Ngưu mất kiên nhẫn: - Thôi đi, đứa nào vào đây chẳng kêu

oan, đừng có đóng vai Tần Hương Liên kêu oan làm tuyết đổ giữa mùa hè

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.