CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1152

Hắc Tử khá sau rồi, vung tay lên: - Đừng, chị Chung, em rất nể chị, luôn

nghe chị, nhưng hôm nay chị phải để em nói, con người em không giữ
được tâm sự trong lòng, hôm nay, không nói ra... em không thoải mái.

Chung Tình vẫn còn muốn khuyên, nhưng Trương Thắng mỉm cười lắc

đầu, ý bảo để hắn nói, y mời rượu nhiều, nhưng uống không nhiều, tuy hơi
say nhưng vẫn còn tỉnh táo lắm, trầm tư mân mê ly rượu lắng nghe.

- Anh Trương... anh biết không, chị Chung, chị ấy ... bị, đám chó má kia

ép, khi đó cả công ty... con mẹ nó, chúng nó bao vây đòi hàng, đòi ăn
cướp... Hắc Tử nói năng có phần lộn xộn: - Khi ấy, nếu không có chị
Chung, chưa đợi chính phủ tới tra xét, bọn chúng đã cướp sạch rồi, đến cả
viên ngói cũng chẳng còn đâu. Mẹ nó, em... dùng dao dọa, mà chúng nó
cũng không sợ thì anh biết rồi đấy, bọn đó chỉ biết tiền thôi, không nể nang
gì cả. - Lúc đó, anh Quách bị bệnh tim tái phát, vào bệnh viện chưa khỏe đã
đòi về... còn chị Chung, một con đàn bà... Hắc Tử tự tát bốp một cái: - Lỡ
mồm, em lỡ mồm, quen rồi... Chị Chung, một người phụ nữ, làm sao chống
lại được lũ lưu manh vô lại đó? Chị ấy mượn em con dao, chặt tay...

- Hắc Tử, say rồi, đừng nói nữa.

Hắc Tử gân cổ lên: - Em say bao giờ? Anh Quách, anh nói xem... Em nói

có sai không? Anh Trương, nhát dao đó... may mà em đẩy lệch đi, nếu
không, tay trái chị Chung... tới giờ tay chị ấy còn không nhấc nổi vật
nặng...

Trương Thắng ngỡ ngàng quay sang nhìn Chung Tình không chớp,

Chung Tình chạm vào ánh mắt của y, tim nảy một cái, né tránh, cô phát
hiện, Trương Thắng căn bản không hề say.

- Cái công ty còn cầm cự được là nhờ chị ấy, cả đời này em phục... nhất

chị ấy, cốc này uống vì chị ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.