CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1198

đơn tuổi già. Còn tôi? Tôi nhiều tiền hơn nó, nhưng lại khiến cha mẹ lo
lắng suốt...

- Làm sao vậy, chuyến đi phương nam không được thuận lợi à? Chung

Tình nhíu mày hỏi:

Trương Thắng cười méo xẹo: - Cổ phần của tôi của ba công ty sắp thành

của người khác rồi, chuyến đi này tôi làm hỏng một chuyện, nợ người ta
khoản tiền lớn.

- Cái gì? Chung Tình hơi tái mặt, hỏi vội: - Mau nói cho tôi biết rốt cuộc

là chuyện gì?

Trương Thắng dựa vào lưng ghế sô pha, thở hắt ra một hơi: - Chuyện hơi

phức tạp, để tôi kể cho chị sau.

Chung Tình thấy y tâm tình không tốt, an ủi vài câu, lại hỏi: - Đem toàn

bộ cổ phần của cậu chuyển nhượng rồi, còn thiếu bao nhiêu?

- Ừm... Cho dù lúc tổng công ty còn, e rằng tổng tài sản cũng không đủ

trả. Hôm nay tôi tới đây là muốn đem tin này nói cho chị, chị là cổ đông
lớn có quyền biết, rồi tôi còn tới chỗ anh béo và Hắc Tử một chuyến.

- Làm sao... Chung Tình thẫn thờ mất một lúc, định hỏi lại thôi, cô

không dám tin, Trương Thắng vừa mới khỏi trại, tưởng rằng kiếp nạn đã
qua, ai ngờ lại gặp phải chuyện lớn hơn, lần trước cô nhìn ra Trương Thắng
có chút sa sút chán nản, chỉ sợ thêm chuyện này nữa, y không gượng dậy
nổi. Trương Thắng đã như thế cô càng phải cứng cỏi hơn kiên cường hơn
làm chỗ dựa cho y, ngồi xuống bên cạnh nhỏ nhẹ trấn an: - Đừng nản, cậu
còn chưa mất hết, nhớ không cổ phần của tôi ở chợ thủy sản là của cậu, chỉ
cần giữ lấy nó, chúng ta còn hi vọng. Chợ đang làm ăn tốt như thế, giờ
thêm cậu nữa, nhất định ngày càng phát đạt, khi cậu tới đây, khởi đầu còn
thấp hơn thế này cơ mà? Phấn chấn lên, được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.