CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1382

- Còn pha trà gì nữa? Trương Thắng quay sang nhìn Tiểu Lộ, cô mặc

quần áo bông vải đơn giản, có hơi sờn cũ, đây là rõ ràng là quần áo ngủ,
nếu bình thường y không nghĩ nhiều, nhưng lúc này không thể không liên
tưởng tới cuộc sống khó khăn của cô, có chút tức giận, làm sao Tiểu Lộ của
y lại sống trong cảnh như thế này chứ, đấm tay vào tường: - Anh ta đâu rồi?
Cha con bé đâu rồi?

- Anh Liễu mất hơn một năm trước rồi, em không muốn Miêu Nhi phải

vào trại mồ côi, nên nhận nuôi nó...

- Nhận nuôi? Trương Thắng như hiểu ra điều gì: - Em... em chưa gả cho

anh ta sao?

Tiểu Lộ ngỡ ngàng nhìn Trương Thắng, hỏi có với vẻ khó hiểu: - Sao em

lại gả cho anh ấy?

Thì ra không phải Tiểu Lộ đã gả cho người ta, vậy mà y cứ đinh ninh

rằng cô đã gả cho người kia rồi, chuyển nhà đi là để muốn bắt đầu một cuộc
đời mới, hóa ra không phải, còn chuyện nhận nuôi cô bé kia không nghĩ
cũng biết, là do ảnh hưởng tuổi thơ của cô, Tiểu Lộ sống một mình đã khó
khăn, lại nuôi thêm một đứa bé thế này, không hỏi cũng đoán ra được sống
gian nan ra sao, lòng đau như cắt: - Tiểu Lộ, sao sao em không nói gì với
anh?

- Em, em có gọi điện cho anh... rồi không mở miệng được.

Trương Thắng chợt nhớ cái lần y có điện thoại mà gọi tới không ai nói

gì, té ra là Tiểu Lộ, quay lại nhìn cô chằm chằm, làm cô phải chuyển ánh
mắt sang phía khác.

Tình cảm dù nồng nhiệt tới mấy cũng sẽ không cháy mãi, trải qua nhiều

chuyện như vậy, thời gian dài như vậy, tình cảm của con người cũng lặng lẽ
thay đổi, khi nhìn thấy Trương Thắng, Tiểu Lộ có chút sợ hãi, muốn trốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.