CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1391

Bàn chân Tần Nhược Nam rất nhỏ, mỗi ngón chân nhỏ xinh như con

tằm, dưới váy ngủ dài lộ ra đoạn bắp chân, da thịt vừa trơn mềm, nhưng rắn
chắc tràn đầy sức mạnh.

Trương Thắng vốn định cù chân cho tới khi Tần Nhược Nam xin tha mới

thôi, nhưng vuốt ve bàn chân nhỏ bé trong lòng, nhu tình sinh ra, đưa mắt
nhìn Tần Nhược Nam.

Đối diện với ánh mắt đo, tâm linh tương thông, Tần Nhược Nam nhoẻn

miệng cười nhẹ, như hoa quỳnh bùng nở dưới ánh trăng, Trương Thắng
rung động, cúi xuống, hôn từ bàn chân cô hôn lên, người cũng nhích dần
dần, tới khi hai bên đối diện với nhau.

- Cha mẹ em cùng ông nội về quê, mất một tuần mới lên phải không?

- Không phải, cha mẹ em tuần sau đi làm, tối mai sẽ về. Tần Nhược Nam

trừng mắt cảnh cáo: - Không được nghĩ bậy nhé.

- Này, chuyên gia tâm lý học tội phạm, anh chỉ thuận miệng hỏi thôi,

nghĩ bậy gì?

Tần Nhược Nam hứ một tiếng quay đầu đi: - Có tới hai bạn gái rồi,

chuyện gì cũng làm qua rồi, đừng vờ thuần khiết với em, đầu óc phong lưu
của anh, em còn lạ gì nữa.. Chợt nhớ ra chuyện gì, mày liễu dựng lên: - À
phải rồi, hôm đó ở vũ trường Sparta, có phải anh tới đó tìm gái chơi bời
không?

Trương Thắng phủ nhận ngay: - Làm gì có, chẳng phải em biết hết

chuyện của anh sao, với nữ nhân không có tình cảm, dù xinh đẹp tới mấy,
anh cũng không đụng vào.

Tần Nhược Nam có chút ngập ngừng: - Em cũng biết anh đi xã giao, gặp

chuyện như vậy không thể tỏ ra quá khác người, lúc đó em đồng cảm, còn
động viên anh... Còn cả những chuyện trước kia của anh, khi đó nghe anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.