CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 161

- Tiểu Trương, tôi muốn giúp lắm chứ, nhưng 300 mẫu quy mô quá lớn.

Cậu không hiểu chuyện trên quan trường, đất có để hoang ở đó cũng chẳng
ai nói gì, nhưng đem dùng, cho dù có là chuyện ích nước lợi dân, cũng sẽ
có một đám người bâu lấy nói này nói nọ. Bao nhiêu người chăm chăm
nhìn vào như thế, tôi cũng áy náy lắm chứ.

Trương Thắng thu lại nụ cười, nhìn thẳng vào ông ta:

- Xã trưởng Giả, anh Giả, ngả bài luôn vậy, thằng em đây chuyến này đặt

toàn bộ gia tài vào rồi, tiền mua đất là tôi vay ngân hàng đấy, cho nên chỉ
được thành công chứ không được thất bại. Nếu bại, chỉ còn cách nhảy cầu
tự tử thôi, tôi không định vào tù đâu.

Té ra là ỷ vào trò vô lại, mình đánh giá thằng nhãi này quá cao rồi, xã

trưởng Giả nhíu mày:

- Làm ăn thì phải chừa lại đường lui, đó là điều ai cũng phải biết. Tiểu

Trương, cậu có vay tiền hay không thì cũng thế, không phải tôi không giúp
mà là không giúp được, tối đa chỉ phê 50 mẫu mà thôi, thế đã là hết khả
năng rồi, chừng đó đất tôi cũng phải lo lót trên dưới, số tiền tôi nói, cậu đã
nghĩ kỹ chưa?

30 vạn cho 50 mẫu, tức là 350 mẫu lão già này muốn tận 1.5 triệu, quá

nửa số tiền vay của mình rồi, giám đốc Từ nói đúng, lão tư bất nhân thì
mình phải bất nghĩa thôi, Trương Thắng từ từ đứng lên, từ trên nhìn xuống,
nói từng chữ một:

- Xã trưởng Giả, mảnh đất hoang đó bán được với giá gần 3 triệu đồng,

đối với thôn, với xã đều là chuyện tốt. Ông cũng được 30 vạn bỏ túi, không
phải là ít nữa, xã trưởng Giả, mong ông chấp thuận.

Xã trưởng Giả cười lớn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.