CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1624

Rất lâu sau Tần Nhược Nam đẩy một cái, Trương Thắng không nhúc

nhích:

- Đè chết người ta rồi! Tần Nhược Lan rốt cuộc phải mở ngọc khẩu:

Trương Thắng phì cười trở mình rời người cô.

Tần Nhược Lan thở phào một hơi, kéo chăn che người, ngước mắt nhìn

mặt trăng ngoài cửa sổ: - Rời Ma Rốc, anh về nước đi.

- Về nước làm gì?

Tần Nhược Nam xoay lưng về phía y, cô thấy mình cũng điên theo

Trương Thắng rồi: - Em không giúp anh đâu, anh tự đi mà nói với chị em.

Trương Thắng lập tức áp người vào lưng cô, hớn hở hỏi: - Em đồng ý

sao?

- Chỉ cần anh thuyết phục được chị em, đừng để chị ấy thương tâm là

được...

- Anh hiểu. Niềm vui quá bất ngờ, Trương Thắng lúng túng, có chút

không dám tin: - Em đồng ý rồi, anh chợt thấy hổ thẹn...

Tần Nhược Lan đột nhiên quay người giáng cho y một cái tát mạnh,

nước mắt rưng rưng: - Anh có lương tâm mới là lạ.

- Nhược Lan, anh...

Tần Nhược Lan lại xoay người đi, Trương Thắng ân cần với cô quá mức

như thế, cô đơn thuần coi đó là tình yêu thì quá ngây thơ rồi: - Ván đã đóng
thuyền, anh đừng nói ra... một số chuyện hiểu là được....

Trời sáng, Tần Nhược Lan vẫn còn say ngủ, mặt mang vẻ mệt mỏi thỏa

mãn, Trương Thắng thì vất vả cả đêm vẫn phấn chấn như uống thuốc kích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.