CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 222

Từ trong lời nói của Trịnh Tiểu Lộ, Trương Thắng lờ mờ đoán ra, cái

chết của cha mẹ cô có liên quan tới cô, không biết đã xảy ra chuyện gì?

Lòng Trịnh Tiểu Lộ đau đớn như dao cắt, kí ức tuổi thơ đã rất xa xôi, rất

nhiều chuyện phai mờ, chỉ có những chuyện xảy ra ngày hôm đó vẫn khắc
sâu trong đầu cô, thành cơn ác mộng cô không thể nào thoát ra được.

Năm đó, Trịnh Tiểu Lộ mới năm tuổi, từ nhỏ cô được cha mẹ nâng niu

như viên ngọc trên lòng bàn tay, một buổi chiều mưa phùn, cô ương bướng
muốn cha cùng mình đi thả diều. Cha mẹ khuyên nhủ trời đang mưa, nhưng
cô không nghe, hưng phấn nói vừa mới nghe chuyện Franklin thả diều
trong mưa, nhất định muốn chơi diều.

*** Franklin: Người phát minh cột thu lôi.

Do rất cưng chiều con gái, nên cha mẹ Trịnh Tiểu Lộ đành cùng con ra

ngoài, thả diều trong sân tiểu khu. Diều bị gió cuốn lên, bay rất cao, cha cô
thả diều, mẹ cô cầm ô che cho cô, cười rất vui vẻ.

Đúng vào lúc đó, diều bị cuốn vào đường dây điện cao thế, dây điện hở,

dòng điện cực mạnh men theo sợi giây bị nước mưa làm ướt truyền xuống
đất, cha cô ngã gục, tiếng cười vui vẻ vĩnh viễn dừng lại khoảnh khắc đó,
mẹ cô kinh hoàng vứt ô chạy tới phía cha cô, cũng vĩnh viễn ngã xuống nơi
ấy.

Nếu không phải khi đó vừa vặn có người khác đang ở trong sân chăm

sóc rau nhìn thấy nhào tới giữ lấy cô, cô đã cùng cha mẹ sống ở thế giới
khác rồi.

Sự kiện này thành nỗi đau mãi mãi trong tuổi thơ của Trịnh Tiểu Lộ, mỗi

lần có mâu thuẫn với đứa bé khác, bọn chúng luôn lấy chuyện này ra chửi
bới cô, chửi cô là sao chổi, hại chết cha mẹ mình. Lời trẻ con vô tâm,
nhưng mỗi lần nghe thấy lại tạo thành vết thương trái tim non nớt của Trịnh
Tiểu Lộ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.