CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 562

Trương Thắng đau đầu, y tìm cách xử lý thật êm còn không được, tên

này lại làm rộn lên, hôm nay y không chỉ cứu Bạch Tâm Duyệt, mà còn
cứu luôn cái mạng chó của Sở Văn Lâu, vậy mà còn suýt bị đánh, đúng là
oan, tức thì tức vẫn phải ngăn Hắc Tử lại, nói vội:

- Hắc Tử, tôi đã cảnh cáo hắn rồi, đừng làm ầm lên nữa. Chuyện truyền

ra, người ta làm sao biết Tiểu Bạch đã bị làm gì hay chưa, cái đám ăn no
rửng mỡ lại chẳng thêm dầu thêm mỡ đồn đại khắp nơi, lúc đó thì ai biết
tay?

Bạch Tâm Duyệt đẩy vai hắn:

- Sao anh làm gì cũng không chịu suy nghĩ vậy? Không phải chuyện gì

cũng giải quyết được bằng nắm đấm, anh đánh người ta không biết nặng
nhẹ, đến lúc đó bị bắt rồi, em phải vào trại giam thăm anh à? Đã có giám
đốc Trương đứng ra bênh vực em, sau này chúng ta đề phòng hắn là được.

Bị hai người can ngăn, cơn giận của Hắc Tử cũng nguôi đi nhiều, đứng

thở một lúc mới đi ra dựng xe đạp lên, quay về vái Trương Thắng:

- Đại ca, à, giám đốc Trương, anh Quách từng kể với tôi về đại ca.. giám

đốc, anh là người chính trực nghĩa khí, Tiểu Duyệt làm việc ở đây, sau này
mong anh chiếu cố cho cô ấy.

- Được rồi, đừng đứng đây nói chuyện, vào phòng tôi.

Trương Thắng dẫn hai người về văn phòng mình, cởi áo ngoài ra, ném

lên ghế sô pha, vẫn về tên Hắc Tử này nghĩ chưa thông làm gì dại dột, phân
tích thiệt hơn cho hắn nghe, một tiếng sau mới hoàn toàn yên tâm cho hắn
về.

Ba người đi qua hành lang, nhìn về phía văn phòng Sở Văn Lâu, thấy tối

om om, không một tiếng động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.