CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 691

lưng vào ghế, như sợ lạnh hai tay khoanh trước ngực, đôi mắt trở nên mơ
màng.

- Bông tuyết phiêu phiêu, gió bắc tiêu điều, trời đất một mảnh mênh

mông...

Không biết có cô gái kiếm đâu được bông hoa lên tặng Trương Thắng, y

lịch sự cười cám ơn, không ngờ cô gái táo gan ôm một cái hôn lên má, làm
mọi người cỗ tay ầm ầm, nâng cốc rượu lên uống mừng.

Anh ấy rất tự tin, nụ cười ấy rất có vị nam nhân.

Nhớ lại cảnh hai người gặp nhau lần đầu ở quán mỳ, ngốc nghếch gọi

con chó của mình là lợn, chưa biết gì mà xớn xác đi ra nhận là bạn trai
mình bị Tiêu Tử đấm ngất xỉu, trước kia mình thường lấy làm trò cười, sao
bây giờ biến thành ký ức thê lương... Loại chua xót không tên bao phủ, hai
mắt nhòe lệ.

Tần Nhược Lan ngửa cổ uống hết công bi, chạy ra ngoài cửa.

- Chị...

Lý Nhĩ không hiểu gì, định gọi nhưng bị Lý Hạo Thăng ngăn lại.

- Một đóa hoa trắng ngạo nghễ trong tuyết lạnh, chỉ vì người thương mà

ngát hương, yêu em không oán không hận...

Trương Thắng đang hát vô cùng nhập tâm không hề biết chuyện xảy ra:

Lý Nhĩ gãi đầu:

- Chị Tiểu Lan hôm nay làm sao thế?

Lý Hạo Thăng cũng mặt đầy thương cảm ngâm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.