CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 283

Hai tay bám sau lưng Tiêu Sơ, nàng vừa nghiêng đầu đã chuẩn xác cắn

mạnh lên môi dưới của y, úp mở nói: "Đời người ngắn ngủi cần gì phải
thương với chả tiếc, cứ quyết đoán mạnh mẽ vẫn sảng khoái hơn nhiều!".

Tiêu Sơ chịu đau đang muốn rụt lại thì nụ hôn ngang ngược của nàng đã

nhanh chóng ập đến, thế là ánh mắt y bỗng trầm xuống, chuyển bị động
thành chủ động, đầu lưỡi chạm tới môi nàng.

Hương vị của nàng cũng giống như con người nàng vậy, ngọt ngào mà

thanh khiết, còn phảng phất mùi máu nhàn nhạt...

Trong đầu như bị giáng một đòn, ý thức đã tỉnh táo lại, Tiêu Sơ nhắm

chặt mắt, ngừng lại không để mình tiến xa hơn nữa, y buông Bạch Hạ, hôn
nhẹ lên bờ mi nàng.

Lúc này Bạch Hạ sớm đã thở hổn hển, ánh mắt mơ màng, mãi một lúc

sau mới lơ mơ hỏi một câu: “Tại sao lại ghìm cường trước vực thẳm?”.

Tiêu Sơ nghẹn lời, rồi mới bật cười: “Muội dùng từ này... chính xác lắm

đấy”.

Xoay người nằm ngửa trên bãi cỏ mềm mại, ngẩng đầu nhìn sao mai vừa

mọc lên từ phía chân trời xa thẳm, y nhẹ nhàng cong cánh tay lại, để cho
Bạch Hạ dựa vào hõm vai mình, rồi âm thầm điều khí, trầm mặc một lúc
sau y mới từ từ mở miệng: “Hạ Hạ, tháng năm này nàng cùng ta quay về
kinh thành nhé”.

Đột nhiên y nói sang chuyện khác như vậy thật khiến Bạch Hạ không kịp

trở tay, chỉ biết há to miệng phát ra một tiếng vô nghĩa: “...Hả?.

“Vài ngày trước trên lá thư gửi về nhà ta đã viết một việc, bây giờ xem ra

hai ngày sau phải gửi thêm một lá nữa mới được”, Tiêu Sơ lấy ngón tay cái
lau đi vết máu trên môi vừa bị Bạch Hạ cắn rách, rồi đưa đến trước mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.