CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 293

“Ta biết rồi, ta hiểu cả”, Tiêu Sơ khẽ cười, dịu dàng dỗ dành, rồi đứng

lên, muốn ôm nàng đặt lên giường: “Hạ Hạ ngoan, đi ngủ nhé?”.

Bạch Hạ bèn bụm miệng cười khúc khích, chỉ để lộ ra đôi mắt và chân

mày cong cong: “Huynh lại muốn xem dáng vẻ muội ngủ sao?”.

“Ừm”, Tiêu Sơ bất giác trả lời, nhưng y lập tức cảm thấy có chuyện

không lành.

Quả nhiên, Bạch Hạ nói tiếp một câu: “Muội cũng rất muốn nhìn thấy

dáng vẻ của huynh khi ôm muội mà! Tranh Ngôn...”, nàng dùng đôi cánh
tay bám lấy cổ y, hơi thở thơm mùi rượu phả vào mặt y: “Cho muội xem đi
mà!”.

Bây giờ Tiêu Sơ thật sự rất muốn cảm ơn mấy vị tiền bối trong thanh lâu,

chính nhờ họ đã khiến cho y từ bé đã hiểu được mấy chuyện ân ái, cũng
hiểu làm thế nào để khống chế không cho chuyện này phát sinh...

Hít sâu một hơi, y ôm ngang Bạch Hạ lên: “Muội ngoan ngoãn nhắm mắt

lại đi, ta mới cho muội xem”.

Lúc này đầu óc của Bạch Hạ hiển nhiên không được minh mẫn như bình

thường, nên nàng chẳng thèm suy nghĩ gì đã nghe theo mệnh lệnh rõ ràng
là đang lừa phỉnh này, chẳng qua trong miệng vẫn không quên lải nhải:
“Nhắm mắt rồi đây, cho muội xem đi!”.

Tiêu Sơ cười khẽ, cúi đầu hôn lên gò má nóng rực của nàng: “Muội mau

ngủ đi rồi còn nằm mơ, như vậy là có thể nhìn thấy rồi”.

“Ừ...”, Bạch Hạ dụi dụi, tìm một chỗ thoải mái trong lòng y, yên lặng

trong chốc lát rồi lại lèm bèm: “Muội sắp phải gả đi rồi...”.

Tiêu Sơ bật cười: “Đúng vậy, sắp phải gả cho ta rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.