CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 292

Suy nghĩ vừa lóe lên thì cửa doanh trướng đã mở ra, một bóng người

màu xanh lục nhạt theo cơn gió lạnh buốt xông thẳng vào, hai má phiếm
hồng, đôi mắt say mơ màng.

Tiêu Sơ thấy vậy nhíu mày: “Mấy người này thật hết chỗ nói, sao lại để

cho muội uống nhiều vậy?”.

Bạch Hạ nhếch miệng cười hì hì, bước đi loạng choạng: “Tranh Ngôn,

sao huynh không chơi cùng với bọn muội?”.

“Ai nói thế? Ta cũng vừa mới rời khỏi thôi”. Tiêu Sơ chìa tay ra đỡ nàng:

“Muội chơi hăng như vậy, đương nhiên không có thời giờ để ý đến ta rồi”.

“Nói bậy! Rõ ràng huynh đã rời tiệc từ sớm rồi, khoảng...”, Bạch Hạ xòe

tay ra đếm, nghĩ ngợi: “Hai canh giờ trước, huynh cùng Tứ Muội và Mạnh
Lãng đều không thấy đâu. Sau đó khoảng hơn một canh giờ sau Tứ Muội
quay lại, nhưng hai người các huynh thì không xuất hiện nữa”.

Tiêu Sơ không nén nổi bật cười: “Thật khổ cho muội bận rộn đủ thứ

chuyện rồi mà vẫn còn nhớ rõ ràng đến thế”.

“Vớ vẩn! Nhất cử nhất động của huynh muội đều ghi nhớ kỹ trong

lòng!”

“Khờ quá...”, Tiêu Sơ vò phần tóc mái ướt đẫm mồ hôi của nàng: “Bởi vì

chúng ta có chút chuyện phải...”.

“Không cần phải giải thích với muội!”, Bạch Hạ nghiêng đầu, nhìn y cực

kỳ chăm chú, sau đó vỗ vỗ ngực mình: “Muội chỉ muốn để huynh biết
được, muội vẫn luôn, vẫn luôn đặt huynh ở đây, trong trái tim...”.

Phương thức bày tỏ thẳng thắn như vậy Tiêu Sơ không quen lắm, khiến y

cảm thấy hơi lúng túng. Nhưng đồng thời cũng có thể thấy được, nàng đã
say đến mức...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.