CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 333

“Chiêu ca ca...” giọng nói Bạch Hạ hơi run rẩy, trên khuôn mặt chứa

đựng mấy phần van nài: “Thật ra... thật ra Tranh Ngôn...”

“Được rồi, ta mệt rồi”, Tô Tử Chiêu không để cho nàng nói hết, vội kéo

thẳng nàng đi vào trong phòng ngủ rồi khóa chặt cửa để lại một mình Tiêu
Sơ đứng sững ở chỗ cũ hồi lâu, rồi mới chậm rãi lết bước rời khỏi.

Ánh trăng sáng vằng vặc chiếu lên dáng người gầy gò của y, vẫn rắn rỏi

như trước nhưng lại tràn đầy sự cô tịch thê lương.

Thì ra, y chẳng biết bất kỳ chuyện gì, hoàn toàn không hiểu được nàng.

Thì ra, y đã khiến cho nàng phải chịu nhiều uất ức đến vậy mà chính bản

thân y lại chẳng phát hiện ra.

Thì ra, y lại chẳng thể cho nàng thứ gì, căn bản không có tư cách nói

thành thân với nàng, nói yêu nàng...

Đúng vậy, xuất thân và địa vị của y đã quyết định, y không thể nào thật

sự bất chấp tất cả để đi quan tâm tới người khác.

Đúng vậy, y quyền cao chức trọng, công vụ bề bộn, điều này khiến y

không thể để ý tơi quá nhiều những chi tiết nhỏ nhặt.

Đúng vậy, y đã rất cố gắng để suy nghĩ cho nàng, thu xếp mọi thứ cho

nàng, coi nàng như người thân, đặt nàng vào trong lòng...

Song, lý do như vậy, cái cớ như thế, không chỉ nhảm nhí, nực cười mà

còn chẳng có một chút sức thuyết phục nào.

Ngay từ đầu y đã cho rằng nàng rất lạc quan, rộng lượng, kiên cường, có

thể đối mặt với mọi trắc trở khó khăn, có thể mỉm cười đối mặt với sinh ly
tử biệt, thế là y bèn yên tâm thoải mái đi làm việc của mình,c ảm thấy thỉnh
thoảng quan tâm chăm sóc nàng một chút thì đã đủ rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.