CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 342

ta. Cuối cùng cũng không thể không thừa nhận, Tiểu Lục Nhi của chúng ta
đã lớn rồi, hiểu biết hơn rồi.

Viền mắt Bạch Hạ đỏ rực, nàng khụt khịt mũi: “Muội đâu thể cả đời

nghịch ngợm phá phách, thoải mái dựa dẫm vào mọi người nên chẳng sợ
trời, sợ đất như vậy được”. Nàng miễn cưỡng mỉm cười: “Chiêu ca ca, bây
giờ mình khoan hãy nói chuyện này. Muội có một việc muốn nhờ huynh
giúp, huynh có thể quay trở về một chuyến, đánh tiếng với mọi người trong
nhà trước, để cho họ sau này có nhìn thấy Tranh Ngôn cũng không…”

Tô Tử Chiêu như thể hoàn toàn chẳng nghe thấy nàng nói gì, chỉ sững

người cụp mắt nhìn chằm chằm đỉnh đầu nàng, rồi thình lình lên tiếng:
“Tamca và Ngũ ca muội cách đây một năm rưỡi đã đi Nam Hải, tìm được
đảo Lang Nha rồi.”

Thân mình Bạch Hạ giật nhẹ, bỗng nhiên bật dậy: “Huynh nói cái gì?”

Đồng tử Tô Tử Chiêu co rút, giọng nói trầm thấp tựa như màn đêm sâu

thẳm: “Tiểu Lục Nhi, quả nhiên muội đã sớm biết rồi.”

Trước năm mười ba tuổi, Bạch Hạ sống vô cùng ngang ngược, cực kỳ

hống hách, có nói là giống hệt như tiểu công chúa cũng tuyệt đối chẳng
ngoa, thậm chí còn có thể miễn cưỡng coi nàng như là một bà hoàng…

Nàng khi đó nói một là một, ngông cuồng vô lối, muốn làm gì thì nhất

định phải làm cho bằng được, nếu không nàng liền giở trò la lối khóc lóc,
kêu trời gọi đất, nổi cáu đập đồ, thỉnh thoảng còn ném thuốc nổ lung tung.
Nhìn thấy ai không vừa mắt thì cọi mấy ca ca như là tay sai, chỉ đâu đánh
đó, chưa từng thất bại, nếu giết người mà không phạm pháp thì chắc ở Mai
Lĩnh sớm đã xác phơi đầy đồng, tiếng kêu than dậy khắp trời rồi.

Người trong nhà không bao giờ nói nặng lời với nàng dù chỉ là nửa câu,

cho dù nàng chỉ vì mùa đông không ăn được dưa hấu mà nổi giận. nàng
châm lửa thiêu rụi vườn thảo dược trồng vô số thảo dược quý hiếm thì cha

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.