CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 343

nàng cũng chỉ giật giật khóe miệng, run run nói một câu: “Con gái à, đốt
giỏi lắm!”. Chỉ có điều tay cha nàng run quá cho nên không cẩn thận nhổ
mất hơn nửa chòm râu của mình thôi.

Có khi ở bên ngoài nàng còn quậy phá đến mức không ai có thể tưởng

tượng nổi, giả dụ như bởi vì một chuyện nhỏ mà đánh gãy chân con nhà ai
đó, thấy buồn chán quá nên giả ma hù dọa con nhà người ta hồn bay phách
lạc, dở điên dở khùng, hoặc là có ngày trời mưa thì lại đi phá một lỗ to trên
nóc nhà của Tàng Thư các trong tộc, khiến cho điền tịch trăm năm bị hủy
hơn một nửa… vậy mà cho dù nàng đã làm chuyện gì đi chăng nữa, nàng
cũng chẳng bị bất kỳ thương tổn gì, việc duy nhất nàng phải làm chính là
cười hì hì gặm táo nhìn năm vị ca ca bị phạt rất thảm thương kêu la oai oái.

Mai Lĩnh khi đó trời xanh mây trắng, cỏ cây mơn mởn, là thiên đường để

nàng làm xằng làm bậy.

Nếu nói trên đời này còn có một người có thể bảo được nàng, khiến cho

nàng nghe lời răm rắp thì đương nhiên đó chính là Tô Tử Chiêu.

Trước mặt Chiêu ca ca lớn hơn mình tám tuổi, Bạch Hạ luôn luôn bất

giác thu lại tất cả những trò nghịch ngợm tác oai tác quái, rút lại tính tình
ngang ngược, ngoan ngoãn tựa như một con dê con thuần khiết vô hại nhất.

Từ khi chào đời, bởi vì thân thể yếu ớt mà phải làm bạn với thuốc thang,

lớn hơn một chút, biết chạy rồi, nàng liền suốt ngày dùng hai chân nhỏ xíu
chập chững chạy sang Tô gia. Bởi vì ở đó không có mùi thuốc khó ngửi,
chỉ có mùi thơm nhè nhẹ của sách tỏa ra từ trên người Tô Tử Chiêu.

Sau nhiều lần chạy qua chạy lại, Bạch Hạ quyết định ở đó luôn không về

nữa, Tô gia cũng vui vẻ khi tự dưng lại có thêm một đứa con gái thế là
nàng ở lại luôn.

Bởi vì tuổi còn nhỏ, lại chỉ thích bám theo Tô Tử Chiêu, nên hai người

cùng ở chung một phòng, ngủ chung một giường, cứ như vậy, chớp mắt đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.