CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 345

“Đồ ngốc, đó không phải là sao chổi mà là sao ước nguyện.”

“Sao lại sao ước nguyện?”

“Muội nói với nó mong ước của muội, nó sẽ giúp muội biến mong ước

thành sự thật.”

Bạch Hạ liền bò dậy, đứng trên hai chân Tô Tử Chiêu, hai tay để bên

miệng bắc thành hình cái loa nhỏ: “Này, ngươi nghe đây, ta muốn là thê tử
của Chiêu ca ca! nếu ngươi dám không biến nó thành sự thật, ta sẽ cho
ngươi nổ thành cái chổi rách!”

Ánh sao băng quét ngangtrên bầu trời đêm thành một đường cung dài,

nếu nhìn ngược lại thì giống hệt như khóe môi cong cong của Tô Tử Chiêu.

Bạch Hạ nghiêng đầu nhìn hắn: “Chiêu ca ca, tại sao huynh rất ít khi

mỉm cười?”

“Tiểu Lục Nhi thích thấy ta cười sao?”

“Thích lắm!”

“Thế thì sau này ta chỉ cười với một mình Tiểu Lục Nhi thôi.”

Sở dĩ Bạch gia có thể trở thành gia tộc thần y sừng sững hơn trăm năm

chính là bởi vì họ dạy dỗ con cháu trong tộc rất nghiêm ngặt. hầu như toàn
bộ người trong Bạch gia từ khi sinh ra đã được định trước phải trở thành
đại phu rồi, khi lên ba tuổi bắt đầu phải học những kiến thức liên quan.

Chỉ có mỗi Bạch Hạ là ngoại lệ, nguyên tắc dạy dỗ của cha với nàng

chính là: Ăn được ngủ được, chơi được, thất học bất tài mới quý…

Thế là nàng chẳng những khỏi cần học y thuật, ngay cả mấy việc gia

chánh cũng được miễn luôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.